Tuần vừa rồi là một tuần đen tối. Hầu như ngày nào tôi cũng tỉnh dậy với đám mây xám lơ lửng trên đầu. Đám mây nặng trĩu như thể chỉ cần một tác động nhỏ thôi nó cũng sẽ vỡ tung và xối xả một trận mưa hoảng loạn, lo lắng, bất an lên người tôi. Tôi tha đám mây xám đó đi cả ngày, cố gắng kéo nó đến những nơi có nắng, cố gắng dùng ý chí của mình sưởi ấm cho nó tan đi thật nhanh. Nhưng tất cả đều không được. Tôi lên giường ngủ với đám mây ấy, gối lên nó những giấc mơ hoang mang về công việc, tương lai, cuộc sống. Để rồi tỉnh dậy lại thấy nó, xám xịt, lạnh lẽo, hầm hè đe dọa, lơ lửng phía bên trên. Có điều gì kinh khủng đã xảy ra mà khiến tôi cảm thấy đen tối đến như thế? — bạn có thể đang tự … [Read more...]
Bận rộn để sống
I guess it comes down to a simple choice, really. Get busy living or get busy dying (Andy Dufresne, Shawshank Redemption) Tôi đang trải qua một quãng thời gian vô cùng bận rộn. Chà, quả thật là khó khăn khi viết ra câu vừa rồi, nhất là hai từ cuối cùng, "bận rộn". Đã lâu lắm rồi, có lẽ phải đến hơn 3 năm, tôi không nói và không viết về bận rộn, hoặc ít nhất không đề cập đến nó như cái cách tôi đã từng: than vãn, mệt mỏi, trách cứ người khác, đề cao bản thân. Tôi học cách sống chung với bận rộn, tôi thiết lập một hệ thống chặt chẽ để quản lý thời gian và hiệu suất công việc, tôi sắp xếp thời gian nghỉ rõ ràng để cân bằng cuộc sống, tôi đặt ưu tiên vào những công việc thực sự có giá trị, và … [Read more...]
Từ khi không có Friday
Vậy là đã hơn 3 tháng kể từ ngày chú mèo xám 3 tuổi của tôi, Friday, qua đời. Trừ một bài viết trên blog và một bức ảnh về cảm xúc của tôi ngay sau khi đặt Friday nằm xuống, tôi hầu như chưa viết thêm một điều gì, mặc dù Friday vẫn luôn ở trong tâm trí và trái tim của tôi. Tôi không muốn viết nhiều về trải nghiệm này bởi vì tôi biết những người chưa từng nuôi động vật hoặc chưa từng có tình cảm gắn bó với vật nuôi sẽ khó có thể hiểu được nỗi đau khi mất đi một phần thân thiết của mình là như thế nào. Từ nhỏ, tôi đã chứng kiến cảnh chó, mèo nhà mình nuôi ra đi vì tuổi già, mất trộm, lạc đường ... — đó đều là những kỷ niệm buồn, nhưng có lẽ mất đi Friday là buồn nhất. Phần vì tôi cảm thấy mình … [Read more...]
- « Previous Page
- 1
- …
- 13
- 14
- 15
- 16
- 17
- …
- 20
- Next Page »