Đã hơn hai tháng tôi không đăng bài viết mới lên blog.
Cuộc sống của tôi những tháng qua quay cuồng với việc chuyển nhà và bắt đầu công việc mới. Bên cạnh việc không có đủ thời gian và trí lực để đầu tư cho viết lách sáng tạo, tôi cũng chủ động ngừng làm nội dung một thời gian để định hình lại những áp lực trước mắt đến từ: công việc, gia đình, các kênh nội dung (blog, YouTube, Podcast, social media), lượng email/tin nhắn khổng lồ mỗi ngày, quyết định thu hẹp hay phát triển The Present Writer...
Trong suốt thời gian này, một câu hỏi thường xuyên hiện ra trong đầu tôi là: “Am I Happy?” (Tôi có hạnh phúc không?)
Why “Am I Happy”?
Một trong những cuốn sách hay nhất tôi đọc trong hai năm trở lại đây là: “Anything You Want” (Mọi Thứ Bạn Muốn) của Derek Sivers—một cuốn sách về hành trình kinh doanh tự do và làm chủ cuộc sống. Điểm đặc biệt nhất của cuốn sách là mọi quyết định trong kinh doanh của tác giả (một doanh nhân kiêm blogger thành công) đều xoay quanh cảm nhận của anh về hạnh phúc.
Ví dụ, Derek viết: “The real point of doing anything is to be happy, so do only what makes you happy”. Tạm dịch: “Ý nghĩa thực sự của việc làm mọi thứ là hạnh phúc, vậy hãy chỉ làm những việc khiến bạn hạnh phúc”
Với “tôn chỉ” này, mục đích kinh doanh với Derek không phải để làm ra tiền mà để “biến ước mơ của người khác và bản thân mình thành hiện thực”. Anh ấy sẵn sàng từ chối những việc mình cảm thấy không thích làm, thậm chí ngay cả khi việc đó có thể khiến công ty phát triển chậm, giảm tính cạnh tranh và mất cơ hội tăng lợi nhuận lớn. Đây là một điều vô cùng, vô cùng khó để làm ở vị trí của một CEO, đặc biệt khi doanh nghiệp phát triển mạnh và chịu nhiều áp lực từ khách hàng, nhân viên, nhà đầu tư… luôn muốn thay đổi mọi thứ theo ý của họ.
Đọc cuốn sách này giữa thời điểm nhận được công việc trong mơ (dream job) và khi The Present Writer đang trên đà phát triển mạnh mẽ, tôi tự hỏi: “Mình có đang cảm thấy hạnh phúc?”
So, Am I Happy?
Nếu hoàn toàn thành thật với bản thân, câu trả lời của tôi là: “Tôi hạnh phúc, nhưng đôi khi, tôi không cảm thấy điều đó”.
Có những ngày, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Nhưng có những ngày, tôi chỉ cảm thấy mệt mỏi.
Và chỉ để thú nhận điều này thôi cũng đã là cả một cuộc hành trình. Bởi lẽ, trong nội tâm tôi luôn có sự giằng xé giữa việc biết ơn những điều tốt đẹp xảy đến với mình, hài lòng với cuộc sống hiện tại và việc nhìn nhận thẳng thắn vào những áp lực đi kèm với thành công, những điểm cần phải tiếp tục thay đổi để phát triển bản thân và công việc ngày một tốt hơn.
What Makes Me Happy?
Khi ước mơ trở thành giáo sư đại học (college professor) tại Mỹ thành hiện thực, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì tôi thực sự tin rằng mình sinh ra để làm công việc này. Tôi yêu nó tới mức mà mọi đầu việc dù nhỏ tới đâu qua tay mình, tôi đều cố gắng làm với mọi sự chỉn chu, trau chuốt và chuyên nghiệp nhất có thể. Tôi nâng niu từ những chiếc email gửi cho học trò, những lời nhận xét trong hội đồng phản biện, đến những proposal nghiên cứu trị giá hàng trăm ngàn đô-la. Nhưng cũng chính vì sự nghiêm túc này, tôi chịu nhiều áp lực tâm lý, làm việc nhiều giờ trong nhiều ngày liên tục để đảm bảo mọi thứ đạt được tiêu chuẩn cao của mình.
Một đồng nghiệp của tôi gọi đó là “new professor’s syndrome” (hội chứng giáo sư mới) và nói rằng khi đã quen với công việc, tôi sẽ học cách bỏ bớt tiêu chuẩn và bớt đi sự nhiệt tình trong từng đầu việc nhỏ.
Có đúng vậy không? Tôi cũng không biết nữa. Nhưng nỗ lực trong công việc, thúc đẩy bản thân đạt tiêu chuẩn cao và thể hiện sự nhiệt thành với người khác là những điều làm nên con người tôi—những điều góp phần giúp tôi có được vị trí hiện tại. Và quan trọng hơn, đây cũng là những điều khiến tôi thấy hạnh phúc.
Khi chứng kiến The Present Writer ngày càng phát triển, tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì những chia sẻ của mình không còn chỉ lặng thinh trong bóng tối mà đã tạo tiếng vang tới cộng đồng lớn, mang lại ảnh hưởng tích cực cho mọi người. The Present Writer thực sự là “đứa con tinh thần của tôi”—tôi yêu nó tới mức sáng tạo miệt mài hàng đêm sau giờ làm việc chính, làm cả khi không có một nguồn thu tài chính nào đáng kể. Thành công của The Present Writer hiện tại đã vượt xa những kỳ vọng ban đầu của tôi—một người cho tới thời điểm này vẫn chỉ tranh thủ viết blog giữa các cuộc họp, lặng lẽ quay video khi con ngủ và thu âm podcast trong tủ quần áo chật tới nghẹt thở.
Nhưng thành công cũng mang đến cho tôi nhiều áp lực lớn với hàng trăm tin nhắn, hàng ngàn comment, hàng chục email… mỗi ngày, cùng với những yêu cầu ngày một cao về chất lượng và tần suất làm nội dung. Lần đầu tiên trong hơn 5 năm xây dựng The Present Writer, tôi chấp nhận sự thật rằng: mình không còn đủ năng lực để tiếp tục làm nội dung chất lượng cao một cách đều đặn nữa—ít nhất là không thể làm một mình.
Khoảng hơn một tháng nay, tôi mới có được một bạn trợ lý giúp trả lời email và xây dựng các newsletter cho The Present Writer. Đọc những email tôi từng trả lời bạn đọc và những bản nháp newsletter tôi viết, bạn trợ lý nói: “Trời! chị Chi sao chị quá tâm huyết tới mức như vậy? Email trả lời quá chi tiết, newsletter dài dằng dặc như nhiều bài blog cộng lại! Sao chị làm như vậy mãi được?” Chúng tôi cùng đồng ý rằng, nếu tôi không tiết chế lại những gì mình đang “cho đi” thì sớm hay muộn tôi cũng sẽ kiệt quệ và không đáp ứng được lượng khán giả ngày một lớn của The Present Writer.
Tôi hiểu điều này hơn ai hết vì có những thời điểm gần đây, tôi thậm chí không dám mở inbox vì có quá nhiều áp lực. Nhưng trao đổi với bạn đọc, xây dựng mối quan hệ gần gũi, lắng nghe chia sẻ… là điều đã làm nên “thương hiệu” của tôi—góp phần cho sự thành công của The Present Writer như ngày hôm nay. Và quan trọng hơn, đây cũng là điều khiến tôi hạnh phúc.
Vậy, có lẽ, chìa khoá cho sự giải toả cảm giác “hạnh phúc, nhưng đôi khi, không cảm thấy điều đó” này là cuộc đấu tranh không ngừng để tìm điểm cần bằng giữa việc làm những điều khiến tôi cảm thấy hạnh phúc và chấp nhận thực tế rằng mình không thể làm tất cả mọi thứ cùng một lúc, một mình, và ở một tiêu chuẩn quá cao được.
Will I Be Happy (Again)?
Khi bắt đầu viết The Present Writer, tôi trải qua hành trình thanh lọc cuộc sống theo Chủ nghĩa tối giản—một phong cách sống mà theo góc nhìn của tôi là “buông bỏ những thứ thừa thãi, không có ý nghĩa cho cuộc sống để đón lấy những thứ cần thiết, có ý nghĩa hơn”. Hơn 5 năm qua, tôi vẫn sống theo triết lý này, cùng với những quy tắc khác về lựa chọn và ưu tiên như 80/20 và “Bốn lò lửa” để sống hiệu năng hơn.
Tuy nhiên, với những thay đổi lớn trong cuộc sống và sự nghiệp, tôi nhận ra mình đã tới một cấp độ mới: Sau khi đã tối giản hoá cuộc sống và tối ưu hoá công việc, những gì còn lại trước mắt tôi đều là những thứ cần thiết, ý nghĩa mà tôi muốn giữ lại. NHƯNG, ngay cả với những điều này, tôi vẫn cần (và buộc phải) tiếp tục tối giản hoá, liên tục đặt lại ưu tiên và lựa chọn tối ưu hơn trong cuộc sống.
Sự lựa chọn ở cấp độ cao sẽ càng khó khăn, thử thách hơn—đòi hỏi tôi phải buông bỏ thêm nữa kỳ vọng, sự kiểm soát, tiêu chuẩn cá nhân và tin tưởng, trao quyền cho người khác hỗ trợ mình. Đồng thời, cũng như Derek Sivers, tôi cũng cần lập ranh giới cho mình để bằng lòng với những gì mình có và không nhất thiết lúc nào cũng phải tăng mãi tăng, phát triển tới “chạm nóc” thì mới là hạnh phúc.
What Is Happiness, Really?
Hạnh phúc, đối với nhiều người, đơn giản là có sức khoẻ, được ở bên gia đình, làm một công việc ổn định, thi thoảng đi du lịch.
Nhưng đối với tôi (sau rất nhiều năm vật lộn tìm hiểu bản thân, qua rất nhiều bác sĩ tâm lý, đấu tranh với trầm cảm), tôi nhận ra rằng: mình chỉ thực sự hạnh phúc khi sống một cuộc đời có ý nghĩa cho cộng đồng—khi công việc của mình có thể làm thay đổi cuộc sống của người khác một cách tích cực hơn.
Nhiều người có thể xem đây là lời ngộ nhận sáo rỗng hay thậm chí là thú nhận tàn nhẫn vì tôi sẽ không bao giờ là một người vợ, người mẹ chỉ chú tâm lo cho gia đình nhỏ của mình như tuýp phụ nữ truyền thống được.
Nhưng tôi tin rằng, mỗi người có một số phận riêng—một con đường mà họ buộc phải đi, một cuộc hành trình mà chỉ có họ mới có thể cắt nghĩa được. Và tôi tin rằng tôi đang đi trên con đường của tôi, đi trên cuộc hành trình đưa tôi tới hạnh phúc.
Happy Ending (?)
Tôi từng viết ở đâu đó trong blog này rằng: Các bài viết trên The Present Writer có thể được chia làm hai loại: (1) Những bài viết cho bạn đọc và (2) Những bài viết cho tôi.
Khi mới bắt đầu The Present Writer, chủ yếu những bài viết tôi thực hiện là để “cho tôi” (nói lên suy nghĩ thầm kín của mình, tìm sự kết nối với mọi người, chia sẻ quá khứ nhiều tổn thương…). Nhưng khi blog ngày càng phát triển, tôi càng cảm thấy có trách nhiệm và áp lực cần phải viết thêm những bài viết “cho bạn đọc” với những bài học rõ ràng, những chia sẻ có thể ứng dụng ngay vào thực tế, để bạn cảm nhận được rõ ràng giá trị của The Present Writer.
Tuy nhiên, gần đây, tôi nhận ra rằng, tôi cần phải viết (và sống!) cho tôi nhiều hơn để cảm thấy hạnh phúc hơn và truyền lại năng lượng vui tươi, hân hoan vào blog.
Bởi vậy, đây có thể là một bài blog “ích kỷ” nhất mà tôi từng viết (vì tôi không chắc bạn thấy được giá trị gì từ bài viết này), nhưng là một bài viết cần thiết phải có mặt trên The Present Writer.
Cho đến tận cùng,
“The real point of doing anything is to be happy, so do only what makes you happy”
, phải không nào? 😊
Be Present,
Chi Nguyễn
*Bạn thích bài viết này? Hãy cân nhắc ủng hộ cho The Present Writer để blog có thể tiếp tục hoạt động phi lợi nhuận
**Vui lòng đọc kỹ yêu cầu về Bản Quyền-Cộng Tác trước khi sao chép hoặc trích dẫn nội dung và hình ảnh của blog
PhuongNguyen says
Chị ơi có những khi xem video hay podcast của chị em đã khóc, không hiểu sao nữa chị, em cảm thấy như có người nói lên những nỗi buồn, nỗi lo thầm kín của em. Em thầm cảm ơn vì đã biết đến chị và cảm ơn chị đã lan toả những suy nghĩ của chị đến với mọi người. Kể cả bài viết này chị nói không mang lại giá trị gì rõ ràng thì em cũng thấy như mình được cảm thông, cũng có ai đó ngoài kia có những băn khoăn như em, em rất cảm động không biết nói sao. Cảm ơn chị rất nhiều !
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em nhiều vì sự đồng cảm. Chị làm content là để cho những người như em đó <3
lanh pham says
Chị cũng là ngươì được Chi truyền cảm hứng từ những lúc mình chới với nhất, khó khăn nhất. Blog là nguồn cổ vũ động viên để chị có động lực chia sẻ vượt qua sự kỳ vọng hay phán xét. chia sẻ chỉ để giúp mình hạnh phcus và giúp ai đó giống mình.
Sister from Melbourne says
Chi à,
Chị đọc và như nuốt từng lời em chia sẻ vậy đó. Chị hoàn toàn ủng hộ em với những khoảng lặng cho riêng mình. Chị tin rằng độc giả sẽ đồng cảm với em và sẽ vui khi thấy em dành những cái ôm cho chính mình.
Love
Sister from Melbourne
Chi Nguyễn says
Em cảm ơn chị rất nhiều ạ. Em viết xong cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn nhiều. Ôm chị!
hoàng huy says
Em chào chị
e chỉ mới biết blog của chị qua một người bạn của e ,e đã đọc một vài blog nhưng những bài viết của chị đã cho em một cái nhìn khác về cách suy nghĩ và tư duy mới điều mà trước giờ e chưa từng nghĩ tới e cảm thấy giá như mình biết được các kênh của chị sớm hơn , khi e đọc như có một nguồn năng lực tích cực vậy mang đến cho e nhìn cái nhìn khác . Em thấy mình rất may mắn vì đã được biết đến chị !(đay là những điều e muốn nói với chị nhất là ngay bây giờ , Em thật sự biết ơn)
Chúc chị thật nhiều sức khỏe và BLOG-The Present writer ngày càng phát triển !
Nga Hoàng says
Chị Chi ơi,
Bài viết này đối với chị có lẽ là bài viết “ích kỉ”nhất mà chị từng viết, nhưng với em, em muốn nói cảm ơn chị rất nhiều vì em đã học được từ bài viết này một số “giá trị quan trọng” cho bản thân em bây giờ. Thứ nhất là gần như ai cũng cần phải được nạp năng lượng để có thể tiếp tục làm việc và cống hiến. Dù em mới biết chị khi chị lập Youbtube, nhưng với tất cả những gì chị đã làm, đã chia sẻ với đông đảo bạn đọc và người theo dõi kênh của chị thì em hiểu rằng chị đã cống hiến, hết lòng hết sức cho đi và cho đi. Bây giờ là lúc chị cần nghỉ chân một chút để “nạp năng lượng” và tìm cách vận hành mọi thứ sao cho ổn nhất có thể. Mà điều đầu tiên đó là sức khỏe và tinh thần và cuốc sống của riêng chị. Thứ hai là chị giúp em nhận ra rằng mỗi người sinh ra trong đời này đều có một sứ mệnh riêng. Cho dù sứ mệnh đó nghe có vẻ không tưởng hoặc điên rồ đến mức nào thì sự thật là không ai có thể hiểu được mình bằng chính mình, cũng như không ai sống thay cuộc đời của mình được. Sẽ không ai hiểu hết được là mình có sứ mệnh đó và chỉ khi mình sống với nó, mình mới được bình an trong tâm hồn và thấy hạnh phúc thực sự. Thứ ba, đó là nỗi lo cơm áo gạo tiền và rất có thể nhiều điều phũ phàng trong cuộc sống sẽ lôi tuột mình đi, nhưng sâu thẳm trong tâm hồn mình, điều mình mong muốn nhất là gì mình sẽ mãi nghĩ về nó và sẽ tìm cách để được sống với nó.
Em chúc chị sức khỏe và mọi điều tốt đẹp để chị có thể “sống một cuộc đời có ý nghĩa cho cộng đồng—khi công việc của mình có thể làm thay đổi cuộc sống của người khác một cách tích cực hơn”. Thực sự chị đã giúp em hiểu ra nhiều điều.
Em thực lòng cảm ơn chị 🙂
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em. Chị rất vui vì bài viết cho em những giá trị nhất định. Chị sẽ cố gắng tìm cân bằng tốt hơn trong cuộc sống <3
Huynh Nhi says
Dù chị Chi có làm gì thì em vẫn ủng hộ chị. “Do what makes you happy” chị nhé, em tin là chị sẽ làm được thôi ạ! Những giá trị chị trao đi sẽ luôn nằm ở đó, luôn mang đến sự tích cực và em cũng phải nói rằng ngay giai đoạn em gặp khó khăn “đầu đời”, thật may mắn khi em biết đến chị, em nghe podcast của chị hằng ngày và cảm thấy bên cạnh mình như có một người bạn “tri kỉ” có thể thấu hiểu và cảm thông cho mình. Cũng nhờ chị mà em chăm sóc sức khỏe tinh thần nhiều hơn, tuy nhiên em lại gặp khó khăn trong việc kết nối với gia đình 🙁 em sẽ cố gắng nhiều hơn. Chúc chị Chi nhiều sức khỏe và an yên nha, nếu cần thời gian chị cứ việc nghỉ ngơi ạ, chị không cần phải gồng mình để “chăm sóc” bạn đọc đâu nhe, em nghĩ nếu ai thật sự yêu quý và tôn trọng nội dung chị truyền tải sẽ hong rời xa trang blog cũng như Youtube và Podcast của chị đâu nè <3
Love sis 🙂
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em nhiều vì đã chia sẻ với chị <3
hao hao says
Sau khi đã tối giản hoá cuộc sống và tối ưu hoá công việc, những gì còn lại trước mắt tôi đều là những thứ cần thiết, ý nghĩa mà tôi muốn giữ lại. NHƯNG, ngay cả với những điều này, tôi vẫn cần (và buộc phải) tiếp tục tối giản hoá, liên tục đặt lại ưu tiên và lựa chọn tối ưu hơn trong cuộc sống.
Sự lựa chọn ở cấp độ cao sẽ càng khó khăn, thử thách hơn.
Thấy mình đâu đó trong đoạn trên, vậy Chi có lời khuyên gì cho sự lựa chọn ưu tiên ở cấp độ cao hơn không?
Chi Nguyễn says
Chi vẫn đang thử nghiệm trong giai đoạn cấp cao (như Chi viết trong bài). Khi nào mình có được đủ kiến thức, mình sẽ viết tiếp để chia sẻ với mọi người nhé!
Dương Cao says
Cá nhân chị lại rất thích và vô cùng chạm với bài viết này Chi ơi, bản thân chị cũng đang loay hoay giữa việc viết cho mình và viết cho mọi người. Sau 1 thời gian journaling chị cũng cảm thấy mình cần viết cho mọi người nhiều hơn, và so far điều đó đặt áp lực ngược lại với chị. Đọc xong bài viết của em, cốt lõi của việc viết vẫn là viết cho mình, và kết nối với mọi người thông qua đó mới là kết nối bền vững nhất, truyền được năng lượng và cảm hứng nhất và mang lại nhiều giá trị nhất. Chỉ là, chị sẽ vẫn viết cho mình, theo 1 cách thức chỉn chu hơn 🙂 Một lần nữa, cám ơn em nhiều <3
Chi Nguyễn says
Em cảm ơn chị Dương. Thật sự viết cho mình hay cho người là cả một hành trình tìm về với bản thân. Em rất yêu năng lượng bình an, tích cực của chị <3
From a little fan says
Hi chị Chi,
Em đã định viết thật dài nhưng rồi nghĩ lại em muốn để lại bình luận cũng chỉ vì mục đích cuối cùng là mong chị hạnh phúc và vui vẻ với những điều mình làm, bao gồm cả việc thừa nhận việc có những lúc mình không cảm nhận được hạnh phúc (như bài viết vậy).
Chị hãy dành thời gian cho mình nhiều hơn nhé! Em tin là mọi người vẫn hiểu và chờ đợi những nội dung mới của chị, dù qua một thời gian ạ.
Chúc chị sức khỏe thật nhiều !
Minh Yến says
Em cám ơn chị Chi rất nhiều. Em mong chị sớm tìm được điểm cân bằng của mình. Em không rõ nguồn nhưng em từng nghe và thấy câu nói này đúng với bản thân em “Hơn cả một điểm cực đại là một điểm cân bằng”, và điều này giúp mình sustainable. Với bản thân em, em chọn cách nâng standard với những ưu tiên của mình vd công việc, gia đình… và cho phép bản thân một mức chấp nhận được với những điều ít ưu tiên hơn. Ngoài ra, delegate cũng là cách để mình tối ưu hóa ạ. Em chúc chị và gia đình sức khỏe và bình an.
Ánh Tuyết Nguyễn says
Em bắt đầu yêu mến chị vì những bài viết “ích kỷ” như thế này. Qua từng lời văn em thấy mình ở đâu đó, những cảm xúc, kí ức chôn giấu được dịp ùa về. Em có cơ hội nhìn lại mình của những năm trẻ hơn, bao dung hơn và nhận ra bài học sâu sắc hơn, như chị từng viết “Thay đổi tư duy để viết lại quá khứ”.
Cảm ơn chị thật nhiều về những bài viết.
(Ôm chị)
Chi Nguyễn says
(ôm em) Cảm ơn em nhiều <3
Nhật My says
Em vừa biết đến chị gần đây ạ, hiện tại em và người yêu vừa chia tay nên em đang phải trải qua những cảm giác khó chịu sau chia tay. Rồi em lên mạng và tìm những video giúp vực lại tinh thần rồi em tìm thấy video của chị. Những video của chị đã giúp em rất nhiều thời gian gần đây, em cảm ơn chị rất nhiều ạ.
Sau đó em có tìm nghe podcast của chị, đặc biệt là tập “tìm về nơi bình yên của tâm hồn”, thật sự đã hỗ trợ em rất nhiều trong việc vượt qua những cảm xúc tiêu cực của mình ạ.
Em có thể cảm nhận được đôi chút áp lực cuộc sống của chị khi vừa bận rộn vừa phải chăm lo gia đình, em không thấy bài viết này ích kỷ đâu ạ, em vừa học được thêm một bài học mới về sự hạnh phúc của bản thân, và em tin là chị đã giúp đỡ mọi người rất nhiều ạ. ❤️
Huyen says
Em đã đọc gần như hết các bài viết trên trang của chị và cứ khi nào rảnh hoặc tâm trạng có chiều hướng đi xuống là em lại vào blog của chị để lang thang. Những chia sẻ và bài viết của chị kể cả là cho chị hay cho bạn đọc em đều rất thích vì em luôn thấy bản thân mình trong đó. Em nghĩ những độc giả của The Present Writer cũng vậy. Mãi luôn ủng hộ chị !
Thái Hồng Ngọc says
Em chào chị. Với tư cách là một người đã nhận được nhiều kinh nghiệm và động lực từ chị, em cũng có đôi lời muốn chia sẻ. Em hy vọng chị được tự do hơn trong chủ đề blog, yêu thương bản thân hơn. Một bài viết chia sẻ xảm xúc như thế này cũng giúp chúng em nhận ra vấn đề của bản thân, đồng cảm và cảm thấy được chia sẻ. Nên ở một góc độ nào đó, bài viết của chị luôn giúp đỡ người đọc cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Em biết ơn những chia sẻ của chị trong suốt khoảng thời gian qua ạ.
Le Ngo Thuy Hang says
Chào chị Chi,
Mặc dù chị “im lặng” hơn hai tháng trên blog, nhưng những nội dung chị đã chia sẻ thì vẫn còn đó, và em tin ngay cả những bài “cũ” vẫn có những giá trị ở “hiện tại” với nhiều người.
Nên chị không nên áp lực quá về việc tạo thêm cái “mới” thì mới là thêm giá trị.
Quan trọng nhất là vui vẻ làm điều mình thích. Vì khi chị làm với tâm thế vui, thì năng lượng tích cực mới lan tỏa được.
Em ít dùng từ hạnh phúc vì mọi người hay nghĩ hạnh phúc là phải làm những điều lớn lao, phải đạt được điều gì đó. Với em, chỉ cần vui vẻ mỗi ngày, và vui khi mình được làm điều mình thích.
Chúc chị sức khỏe và cả ngày vui vẻ ^^
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em. Đúng vậy. Chị thấy giá trị của blog vẫn luôn xanh mới, điều này làm chị cảm thấy yên tâm vì đây như là legacy của chị cho cộng đồng <3
Kathy Mai says
Em cũng được trong hoàn cảnh giống chị ạ. Đôi lúc em kiệt sức luôn vì luôn tự ép bản thân tiến chứ k dám dừng lại.
Em cảm ơn chị nhiều vì bài viết này đã giúp em nhận ra vấn đề của mình và tìm cách thay đổi để tốt hơn hiện tại.
Trang says
Những bài viết của chị thu hút được em vì nó thể hiện con người và cá tính của chị. Ủng hộ chị buông bỏ để hạnh phúc vì khi chị hạnh phúc thì các bài viết, video, podcast cũng sẽ truyền năng lượng tích cực và sự bình yên đó cho mọi người và cho em.
Yêu chị <3
Huyen Nguyen says
Chị Chi thân mến,
Hôm nay em đi bộ từ trường về nhà, trong đầu em hiện lên câu chuyện Con đường (đến trường) em đầy mưa bay của chị Chi. Lúc ấy là 8 rưỡi tối, em đi về sau ca dạy kéo dài 3 tiếng. Hoàn cảnh của em hiện tại giờ giống với câu chuyện ấy của chị lắm.
Em vừa cảm thấy đồng cảm vừa thấy xót xa. Từ câu chuyện của chị, em nhìn thấy em trong đó. Em không biết điều này của chị có giống em không, nhưng mỗi lần em chuẩn bị bài giảng cho sinh viên, em đều tỉ mỉ mọi thứ từ slides, code, assignment, solution, grading, trả lời email/câu hỏi của sinh viên, và thường trực trong em là imposter syndrome. Em là người Việt, đứng lớp trước sinh viên Mỹ, từ accent đến kiến thức, em sợ bị bóc mẽ như thể em không xứng đáng đứng ở đây. Những lo lắng, nỗi sợ và sự cô đơn, cộng thêm áp lực. Chỉ nghĩ đến tiêu đề “Con đường (đến trường) em đầy mưa bay” là em lại muốn khóc.
Gần đây em nghe tập podcast của chị, về cô giáo dạy mẫu giáo và những câu. chuyện của chị hồi bé. Cả những góc nhìn của người khác sau này bảo rằng chị nhớ dai, nhớ lâu. Em thương chị vô cùng. Cần rất nhiều can đảm để nhìn lại và đối diện với những câu chuyện trong quá khứ, hướng đến việc hàn gắn những tổn thương, càng khó hơn khi những hành động gây ra tổn thương ấy thường được biện minh bằng những lý do ai cũng coi là hiển nhiên.
Tất cả những điều trên để nói em rất nể bản lĩnh của chị Chi. Mấy ngày trước em có nghĩ đến khối lượng công việc chị Chi phải xử lý; em hiểu được phần nào rằng việc đi dạy và làm nghiên cứu đã quá đủ để chiếm toàn thời gian. Việc duy trì các kênh mạng xã hội/podcast/youtube/blog – đó cũng là nguyên một công việc toàn thời gian khác. Và chị Chi còn có gia đình nhỏ nữa. Quan trọng nhất là khoảng thời gian chị dành cho chính mình thôi, em hy vọng điều đó không phải điều gì xa xỉ quá.
Em chỉ có thể nói được cho em: nếu chị Chi muốn tắt một/một vài lò lửa nào đó tại thời điểm này, em hoàn toàn hiểu và dành rất nhiều sự thông cảm tới chị. Chị không nợ ai điều gì đâu ạ, nên kể cả nếu như chị không ra content nữa, thì những giá trị chị đã tạo ra đã là quá đủ để độc giả cảm nhận được ý nghĩa to lớn và tinh thần kiên cường mà chị truyền tải. Chị hãy chăm sóc bản thân tốt nhé!
Gửi tới chị rất nhiều yêu thương và cảm thông.
Ngọc Huyền
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Ngọc Huyền nhiều vì những chia sẻ của em. Chị có lẽ sẽ nhập tâm câu “không nợ ai điều gì đâu” của em mỗi khi chị thấy áp lực nè 😊
Em Linh says
Bài viết của chị cũng làm em băn khoăn ” Am I happy? ” với những chọn lựa, hướng đi và sự cố gắng của bản thân. Nhưng để “do only what makes me happy” cũng rất khó và là điều em đang theo đuổi. Cảm ơn bài viết của chị, nhờ nó giúp em nhìn lại bản thân nhiều hơn. Mong những bài viết mới từ chị✓
Tạ Hồng says
Hãy nuôi dưỡng năng lượng hạnh phúc cho bản thân nhiều hơn nữa nha chị Chi. Như vậy độc giả của chị sẽ hạnh phúc 🌿 Cám ơn chị về sự bộc bạch trần trụi này 🌿 Cứ cho đi từng ít 1 để mng ngấm dần dần cũng đc mà ❤️
MN says
Sáng nay mình cũng đang phân vân hỏi bản thân câu này, khi thấy mình đang tham công tiếc việc và bỏ quên những điều quan trọng, ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống. Mình còn nghĩ, mình cứ ra rả với mọi người về sống tích cực, vui vẻ, phân chia công việc khoa học, nhịp nhàng; vậy mà bản thân lại rơi vào trạng thái hụt hẫng như này đây. May quá, một bài blog của Chi làm mình thấy rằng chúng ta ai cũng có lúc downmood, quan trọng là nhìn ra những điều cần thiết, biết cái gì quan trọng với mình, mục đích sống của mình và tin rằng có người khác đang dõi theo ủng hộ. Rất cám ơn Chi và chúc Chi thật nhiều năng lượng trên hành trình sắp tới nhé.
Katie says
Em nghĩ đôi khi cũng không phải bó hẹp suy nghĩ của mình vào việc viết phải là để có ích hay gì đâu ạ. Tôi viết vì tôi thích viết, và người khác đọc vì họ thích đọc. Chẳng hạn như em click vào đọc bài viết này giữa buổi trưa, khi không ngủ nhưng cũng chưa muốn làm việc lắm, muốn “nuông chiều” bản thân một tí. Thế là em đọc vì em thích lối viết của chị, thích cảm giác “enjoying” khi đọc những con chữ được viết ra cẩn thận. Đọc xong em lại làm tiếp việc khác, làm công việc rồi. Thế là được, cần gì phải có ích hay không.
Hoặc như làm video trên youtube, rất nhiều youtuber làm theo kiểu vlogging, ghi lại cuộc sống đơn thuần của họ. Chẳng có gì đặc biệt nhưng vẫn rất nhiều người thích xem, đơn giản vì họ quan tâm.
Take it easy, chị nha! Dù thế nào, chị hạnh phúc là được nè.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em nhiều <3
Minh Hương says
“nỗ lực trong công việc, thúc đẩy bản thân đạt tiêu chuẩn cao và thể hiện sự nhiệt thành với người khác là những điều làm nên con người tôi—những điều góp phần giúp tôi có được vị trí hiện tại”
Đọc câu này của chị làm em tưởng tượng đến một biểu đồ đang lên cao và khi nó lên đỉnh nó sẽ xuống trở lại, rồi lại lên cao rồi lại xuống đáy nhưng lần này đáy nó ko xuống thấp như lần trước. Ko hiểu sao em lại nghĩ đến hình ảnh này. Chị luôn là một blogger thông thái và idol về trí tuệ trong lòng em, nên sẽ thật buồn cười nếu em nói răng em nghĩ chị nên nghỉ ngơi trước khi bị rút kiệt năng lượng tới mức k thể sáng tạo nổi nữa.
Hạnh phúc của chị là có “ công việc có thể làm thay đổi cuộc sống của người khác một cách tích cực hơn.” Nhưng khi công việc đó tác động tiêu cực đến cuộc sống cá nhân thì thật sự là tới lúc cân bằng để bảo tồn sự tích cực của mình rồi chị ạ.
Follow chị từ những bài đầu tiên về chủ nghĩa tối giản, rưng rưng xúc động về cô gái Chi trong “con đường đến trường em đầy mưa bay” và tới giờ khi chị đã thành bà giáo sư, em vẫn chỉ mong một điều là chị có thật nhiều sức khoẻ và mãi là khu vườn xanh mát trong lành.
Yêu chị Chi thật nhiều. ❤️❤️❤️❤️
Chi Nguyễn says
Hihi. Cảm ơn Minh Hương. Đọc comment của em chị lại mường tượng hình ảnh chị đang đứng ở peak của biểu đồ như chóp núi sắp rơi tự do xuống :)) Chị sẽ cố gắng để mình không như vậy, cuộc đời đúng là phải có lên có xuống đúng không em 😀
Pisces says
Em cảm ơn chị với bài viết này, em cũng đang “mắc kẹt” , cũng na ná như phần chai sẻ của chị. Em cảm thấy được an ủi nhiều, dù dạo này rất nặng lòng,.. Chúc chị sức khoẻ ạ!
Chi Nguyễn says
Thương thương. Chị chúc em sớm vượt qua nhé!
Phuong Uyen says
Chị Chi ơi,
Em cũng có cùng cảm nhận với trợ lý của chị, là sao chị có thể tâm huyết với từng cái email như vậy, cũng như sự lo lắng chị sẽ không thể kéo dài sự nhiệt thành ấy cũng như đảm bảo 100% chất lượng siêu cao hoài hoài vì quá tải và thiếu “nguyên liệu đầu vào”. Nên chị cứ thư thả, cho phép mình nghỉ ngơi, đặt chỉ tiêu vừa phải hơn để có thể đi đường dài với tụi em nha. Những bài viết như thế này của chị cũng rất thú vị và có ích đó ạ.
Cảm ơn chị rất nhiều! ^_^
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em <3
Thu Hằng says
Cứ mỗi lần đọc bài viết của chị. Em không hiểu sao, em luôn cảm thấy bình yên và thư giản. Cho dù đó là những chia sẻ khó khăn, những nỗi lòng hay những trải nghiệm của chị. Nó điều làm cho em thấy thích và cuốn hút. Cứ đọc hoài đọc hoài. Và thật sự, em rất cảm ơn những gì chị mang đến cho mọi người. Một nguồn hy vọng và tươi sáng.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em. Mọi người hay nói blog là “Khu vườn xanh yên tĩnh” — chị rất vui vì tạo được cảm giác thư thái cho mọi người qua trang viết
Luân Phạm says
Bạn ơi!
Mình biết được thepresentwrite từ cách đây khoảng 3 năm nhờ vào “Một cuốn sách về chủ nghĩa tối giản”. Kể từ đó đến cuộc sống của mình đã thay đổi rất nhiều. Mình không còn sống trong núi đồ đạc như trước kia. Tâm lý muốn giữ lại tất cả mọi thứ cho bản thân đã được thay bằng chỉ nên giữ cho mình những cái thực sự cần thiết. Mình đã đồng hành từ đó đến giờ và cảm nhận được sự thay đổi rất lớn trong cuộc sống bản thân và mình rất hạnh phúc. Chắc chắn đó cũng là cảm nhận chung của nhiều bạn đọc của thepresentwrite và “Một cuốn sách về chủ nghĩa tối giản”. Mình tin rằng hành trình mà Chi đang đi chính là hành trình của hạnh phúc, không phải chỉ riêng cho bạn mà còn cho rất nhiều người khác-trong đó có mình.
Cảm ơn bạn rất nhiều!
Chi Nguyễn says
Cảm ơn bạn nhiều. Comment của bạn giúp cho mình có thêm động lực hoàn thành tái bản của sách <3
Van Nguyen says
Hi Chi. Một trong những lý do em “hot” là do em đáng tin, rụt rè và chân thật với mọi người và với chính bản thân mình.
Bài viết này có thể “ích kỷ” như em nói, nhưng nó vẫn lại làm em đáng tin thêm.
Take a rest and do things that make you happy. That’s the way you help others.
Love,
The present reader 🙂
Chi Nguyễn says
Em cảm ơn chị đã nói đúng cả điểm yếu và điểm mạnh của em 😊 Em rất vui vì chia sẻ những điều thầm kín của mình nhưng vẫn được mọi người đón nhận và tin tưởng <3
LA says
Chi cứ tự tin vào lựa chọn của mình em nhé. Khi em thảnh thơi an lành thì những năng lượng em truyền tới cộng động cũng sẽ tích cực hơn. Em cứ sống cho bản thân trước nhé, đó hoàn toàn không phải là ích kỷ tẹo nào. Love from Auckland.
Chi Nguyễn says
Em cảm ơn chị nhiều. Auckland cũng là một nơi em mơ ước được ghé sau đại dịch <3
Le says
Cảm ơn chị Chi về những suy nghĩ cá nhân. Bản thân em cũng đã lập gia đình và có con nhỏ, giữa bộn bề cuộc sống, nhiều lúc em cũng tự nhìn lại và hỏi mình có hạnh phúc không. Với mọi người, có 1 công việc ổn định mang lại thu nhập đủ sống ở nơi làng quê, có chồng con, có gia đình đầm ấm thế là đủ. Nhưng bản thân em luôn thử thách mình thử sức những điều mới mẻ hơn, học những điều trước nay mình vẫn mong muốn chinh phục. Em không được giỏi như nhiều người, tốt nghiệp 1 trường đại học bình thường nhất trong những trường bình thường, học ngành kế toán nhưng chưa 1 ngày làm kế toán đúng nghĩa. Khi đang ở tuổi 28, em đang ở Nhật và tự học tiếng Anh mỗi ngày. Em chỉ thấy em rất yêu thích việc học tiếng Anh, em mong muốn có 1 ngày đi thăm những đất nước ở châu Âu, châu Mỹ xa xôi, thử sống ở đó 1-2 tháng. Cũng có thể, em sẽ có 1 công việc tốt hơn sau khi em học tiếng Anh. Khi nhiều người trong gia đình, bạn bè em đều nói tiếng Nhật đủ để làm việc rồi, còn định học tiếng Anh đến bao giờ. Nhưng trong em luôn có 1 sự thôi thúc không ngừng, em không thể lười biếng nằm dài xem facebook, em thích đọc, thích học và cảm thấy như mình đắm chìm trong đó. Em sinh ra trong 1 gia đình nông dân nên từ nhỏ thay vì đọc sách em lại đi làm đồng cùng mẹ. Sau này lớn lên, đi học, đi làm, có tiền mua sách đọc rồi em mới hiểu nếu em được tiếp cận với sách từ sớm hơn thì chắc cuộc sống của em sẽ rất khác. Nhưng không sao, chẳng bao giờ là muộn, em vẫn có thể bắt đầu từ bây giờ. Trong quá trình học tiếng Anh, em đã xem được video của chị trên Youtube, em rất thích và ngưỡng mộ cách chị truyền đạt vấn đề. Em chúc chị sức khỏe và kiên trì trên con đường chị đã chọn để tạo ra nhiều giá trị hơn nữa cho cộng đồng. Cảm ơn Youtube vì nhờ nó em được nghe được đọc những bài viết của chị. !
(from Osaka 17:48 15.09.2021)
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em nhiều. Đọc comment chị thấy em đã vượt lên rất nhiều khó khăn và rất ham học. Chị quý những người như em. Chúc em thành công nhé!
Trương Á Bình says
Em tốt nghiệp thạc sĩ tại Việt Nam cách đây 3 năm, em lập gia đình, sinh em bé, em mới chuyển sang nghiệp giảng đại học được nửa năm nay, thiệt sự là khối lượng công việc quá nhiều, dẫn đến không có thời gian chăm con, em stress đủ mọi mặt luôn chị ạ, từ công việc đến gia đình. Em cảm ơn bài viết của chị. Em cũng mới biết đến chị gần đây thôi ạ nhưng từ con đường chị đi, em học được rất nhiều điều. Em cảm thấy con người và tính cách của em tương đồng với chị khá nhiều. Cảm ơn chị và yêu chị nhiều!
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em đã chia sẻ nhé. Thời gian đầu mới sinh con, chị cũng vừa đi làm full-time và vưà viết luận án tiến sĩ rất cực. May có chồng chị hỗ trợ vì bọn chị ở nước ngoài không có gia đình và nhà trẻ đóng vì dịch bệnh. Nhưng trải qua rồi cũng giúp chị học được cách sắp xếp thời gian tốt hơn để làm việc hiệu quả hơn và bớt stress. Chị có một số video trên YouTube về chủ đề này nếu em quan tâm. Cố lên em nhé!
Yến Nhi says
Em cảm ơn chị Chi nhiều lắm ạ, đôi khi trên thế giới này sẽ có những người như chị, đi tìm hạnh phúc ở một tầng cao hơn và xa hơn. Em không hề thấy điều hạnh phúc đó là viển vông chút nào ạ, em thật sự rất ngưỡng mộ và yêu quý chị <3 Hãy luôn làm điều chị cảm thấy hạnh phúc ạ, e sẽ ở đây ủng hộ chị Chi
Namaste,
Yến Nhi.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Yến Nhi. Chị cũng chật vật một thời gian dài mới chấp nhận được là định nghĩa của mình về hạnh phúc khác với mọi người. Nhưng khi nhận ra rồi, chị cũng thấy an yên ơn. <3
Phạm Hồng Thuyết says
Đầu tiên em cảm ơn Chi về những giá trị chị đã mang đến cho một thế hệ trẻ chúng em. Cá nhân em là một người đã luôn nhờ vào những video, postcard, bài viết hay thậm chí từng comment chị rep mọi người để có được kiến thức và kinh nghiệm sống. Em rất tin tưởng Chi, chị nghiên cứu sâu sắc về sự nghiệp giáo dục, chị rút ra tinh túy tích góp chừng ấy năm và cho chúng em miễn phí. Trong âm thầm, những lúc em mệt mỏi nhất đã luôn có Chi bên cạnh, vì thế ngay lúc này, em hi vọng Chi có thể cảm nhận được fans của Chi cũng đang ở bên với tình yêu và hi vọng Chi vượt qua được sự mất cân bằng. Em biết The Present Writter là đứa con tinh thần của Chi và mang lại trách nhiệm lớn lao khi Chi ngày càng có nhiều người dõi theo và mong đợi. Nhưng hơn ai hết, chúng em mong Chi hạnh phúc trước, chỉ như vậy Chi mới có thể đem cách mà mình đạt được hạnh phúc truyền tải vào The Present Writer được. Hiện tại là thời gian làm quen với vị trí mới ở giảng đường nên Chi hãy cứ để mọi thứ ổn định hết đi nhé, chúng em không vội đâu. Dù vài tháng hay vài năm thì cũng không là vấn đề, bởi vì Chi đã xuất hiện, vì Chi nên chúng em cảm thấy cuộc sống này hóa ra rất nhiều điều ngoài kia, chúng em hiểu một cuộc sống hạnh phúc là gì. Cố lên nha, em yêu chị <3
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em vì đã hiểu và chia sẻ với chị
Linh says
Gửi chị Chi,
Em là độc giả đã đọc đi đọc lại k biết bao nhiêu lần những bài viết trên blog của chị và thật lòng ngưỡng mộ chị rất nhiều, về cả kiến thức lẫn tâm huyết của chị trong từng trang viết. Em nghĩ trải qua con đường thật dài như thế, hẳn chị phải là người mạnh mẽ và hết sức kiên định nữa 🙂
Lần trước em có đọc bài viết của chị, rằng chị đã chuyển nhà và có công việc mới với nhiều thử thách hơn. Có lẽ thời gian này thật nhiều khó khăn với chị, nhưng em hy vọng chị luôn nhiệt huyết như bây giờ, và luôn hạnh phúc nữa chị nhé!
Chúc chị luôn vui.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Linh nhiều! Con đường phía trước còn dài nhưng chị sẽ luôn cố gắng 😊
Huu Huynh says
Tất cả email, bình luận,… em gửi chị đều hồi đáp, đôi khi chị hồi đáp còn nhiệt tình hơn câu hỏi của em nữa. Em hay khoe với người thân em về chị lắm.😊
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em nhiều! Chị rất thích blog của em và luôn mong em thành công trên con đường sự nghiệp của mình
Hải Yến says
Chi ơi… là người âm thầm đọc những bài post của Chi từ những ngày đầu tiên, tớ luôn cảm thấy một nguồn năng lượng vô cùng tích cực và mạnh mẽ toát ra từ cậu. Không biết có phải do bằng tuổi nhau hay không mà những suy nghĩ, tiến trình phát triển bản thân, những điều nhận ra trong trải nghiệm hàng ngày của t cũng giống như Chi vậy. Chúc cậu luôn tìm thấy điều happy trong những việc cậu làm nhé, cho dù đó là cho cậu hay cho cộng đồng🥰. T cũng cảm ơn Chi rất rất nhiều vì những bài viết chất lượng đã 1 phần nào đó thay đổi cuộc sống của tớ😁
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Hải Yến nhé. Chi rất vui góp phần làm cho cuộc sống của bạn tốt hơn <3
Hiếu says
Sau khi đọc blog này thì e đã có vài suy nghĩ:
– Để có thể phát triển một hệ thống nội dung như the present writer như hiện tại thì thật sự cần một tập thể cùng hoạt động, bởi rõ ràng những cột mốc lớn lao đều yêu cầu sự đoàn kết và hợp tác. Chị nên thành lập 1 team nếu thật sự muốn phát triển TPW lớn mạnh hơn nữa nếu muốn đảm bảo cả về số lượng và chất lượng.
– Chị hãy cứ sáng tạo nội dung tới khi nào bản thân cảm thấy đủ là được, miễn sao chị cảm thấy hạnh phúc là được, đừng quá nghiêm khắc với bản thân mình là được. Dù sao thì phải khi cảm thấy hạnh phúc, ta mới lan tỏa được năng lượng tích cực ấy đến cho mọi người, nhờ vậy mà chất lượng công việc cũng sẽ tăng cao.
À mà nếu chị có hứng thú với chủ đề “hạnh phúc” thì có thể tìm hiểu về phương pháp ikigai của người Nhật để hiểu bản thân mình hơn và biết cách làm mình hạnh phúc hơn nhé.
Cảm ơn chị đã đọc hết mấy dòng huyên thuyên này.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em đã đọc và comment. The Present Writer cũng đã dần dần có một team nhỏ, nhưng để xây dựng một team thực sự gắn bó và làm việc tốt với nhau cũng đòi hỏi những kỹ năng mà chị chưa từng có nên chị cũng đang học và hoàn thiện hơn. Chị cũng rất thích ikigai và có một số bài viết trên blog phát triển theo ý tưởng này. Cảm ơn em một lần nữa đã quan tâm đến chị và The Present Writer nhé!
Hiếu says
After reading this blog, i have a few thoughts to share with you:
– To function a content system like The Present Writer at the moment properly requires a group of people working together, because its obvious that every achievement, every milestone is a result of cooperation. I think you should gather a team if you really want to develop TPW further to ensure quality its quality.
– Just create new content until you feel enough, make sure you feel happy, dont be too strict to yourself. Only when you feel happy will you spread that positive energy to other people (including me), then the quality of your content will be increased either.
Oh, if you are interested in being happy, why no check out the Japanese technique called Ikigai to know more about yourself and know how to make yourself happier.
Thank you for reading to this line.
Lê Lê says
Lúc bài viết này vẫn còn đang loading và chưa hiện lên được vì mạng yếu, em đã nghĩ trong đầu là: “Có nhất thiết chúng ta phải hạnh phúc? Nếu chúng ta không hạnh phúc (như chúng ta nghĩ) và chúng ta chấp nhận điều đó, đó cũng là một loại hạnh phúc đúng không nhỉ? Đọc xong bài này, em nghĩ Unhappy cũng nên được đối xử công bằng như là Happy. Vì không có những cảm xúc đó thì chị Chi đã không có bài này. Như chị Chi luôn kết bài: “Be Present” – Sống trong hiện tại thì chính vì điều đó mà chị nhận ra và có bài viết này. Cảm ơn chị Chi vì đã chia sẻ. Ôm chị ^^!
Tiến Anh says
Em thực sự rất biết ơn tất cả những đóng góp của chị dành cho cộng đồng, bắt nguồn từ “selfish reasons” của chị để tìm sự đồng cảm với người khác, cho đến “selfless reasons” để sản xuất những content đầy bổ ích cho những bạn follower của chị. Từ khi biết đến khái niệm Be present – cuộc sống của em đã trở nên tốt hơn rất nhiều. Dù bài viết của chị có tự sự về câu chuyện của mình, hay bài viết mang nội dung học thuật cao, thì tất cả đều đem lại giá trị sâu xa đến người nghe ạ. Chúc chị thật nhiều sức khỏe, bình an, và hạnh phúc trên chặng đường tới chị nhé!
Nhi Nguyen says
Hi chị Chi!
Em hoàn toàn hiểu những áp lực cuộc sống mà chị đang phải trải qua. Cho dù bậc học của em khác với chị (em là sinh viên năm cuối chuyên ngành nghiên cứu hoá sinh ở mỹ), nhưng những áp lực về thành công trong công việc và đồng thời mang lại cho mình hạnh phúc trong cuộc sống lúc nào cũng bủa vây em và em phải cố gắng rất rất nhiều để không gục ngã trong lúc này. Áp lực về một mẫu hình công việc nghiên cứu và chương trình Ph.D. dạo gần đây khiến em cực kì hoang mang và bất ổn tâm lý.
Nhưng hôm qua, chị Chi biết không, em nghe podcast về Slow Growth của chị và có thêm niềm tin để bước tiếp từng bước nhỏ. Thật khó để sống cho hiện tại chị ạ. Nhưng em sẽ cố gắng.
Cám ơn chị đã chia sẻ những bài viết rất hay về rối loạn lo âu và sống cho hiện tại. Em thật sự rất biết ơn chị.
Thuy Duyen says
Em mới biết đến chị thời gian gần đây thôi. Nghe podcast giọng chị rất vui tươi, nội dung gần gũi và chia sẻ hữu ích ạ. Em cảm ơn chị rất nhiều. Chúc chị sức khỏe và happy again soon <3
Lý says
Bạn đang có một cuộc đời có ý nghĩa vì những gì bạn viết, bạn chia sẻ một cách sâu sắc và cũng vô cùng chân thực đang ảnh hưởng tích cực đến cuộc sống của những ai biết đến bạn. Cảm ơn bạn. Be happy!
Trang says
Chị Chi ơi,
Em chỉ muốn nói là em rất yêu quý chị, và dù thế nào, thì em mong chị hạnh phúc trước tiên ạ.
VayneMai says
Những bài viết hay podcast của chị em nhận thấy 1 phần nào đó con người em, nó giúp em có cái nhìn rộng hơn tích cực hơn và bao quát hơn. Những suy nghĩ về thế giới quan những quan điểm về gia đình công việc bạn bè và cuộc sống xung quanh đôi khi người ta đánh giá hơi khác mọi người. Nhưng chẳng sao cả em vẫn cứ sống vẫn cứ đi con đường riêng của mình.
Cảm ơn chị, cảm ơn những chia sẻ và đóng góp của chị.
Chúc chị và gia đình nhỏ của mình thật nhiều sức khỏe và luôn hạnh phúc.
HCM 17-Sep-2021
VayneMai.
Edward says
Em vừa biết đến kênh youtube của chị ngày hôm qua :’)), em thấy rất thích cách chị thể hiện nội dung cũng như năng lượng của chị even trong clip đầu tiên em xem. Nên em có subscribe youtube và ghé thăm blog của chị. Đây cũng là lần đầu em thấy inspired bởi 1 blogger. Chúc chị sức khỏe và nhiều hạnh phúc. Em sẽ ủng hộ kênh của chị thường xuyên. <3
Anonymous says
Thương và yêu Chi thật nhiều! Đồng cảm với từng bài viết của em.
Thìn Phạm says
Thương và yêu Chi thật nhiều. Đồng cảm với từng bài viết của em.
Kris Phuong says
Hiện tại em thật sự vẫn chưa hiểu được hai từ “Hạnh phúc” là gì. Vì em vẫn chưa hiểu được chính bản thân mình là ai cũng như chưa làm được gì để có thể thật sự hạnh phúc. Em vẫn vật lộn với nhiều suy nghĩ ngổn ngang trong đầu, với những áp lực, sự lựa chọn, và những cơn trầm cảm. Những lúc em giang tay giúp đỡ ai đó, dù chỉ là một việc nhỏ nhoi thôi, nhưng nó xuất phát từ thật tâm em muốn người đối diện vui vẻ hơn, em cảm thấy trong lòng mình rất nhẹ nhỏm và tự do chị ạ, dù em không nhận được gì từ điều đó, em vẫn muốn tiếp tục làm những điều có ích cho mọi người. Em không tôn thờ những suy nghĩ phải sống vì cộng đồng, vì mọi người, bởi đôi lúc em vẫn luôn có những suy nghĩ vô cùng ích kỷ rằng phải suy nghĩ cho bản thân mình trước tiên, mình ổn thì mới có khả năng khiến người khác cũng ổn được: nếu như mệt mỏi muốn nghỉ ngơi thì cứ nghỉ, nếu muốn bỏ hết tất cả trách nhiệm xách ba lô lên và đi đâu đó một thời gian thì cứ việc đi, đã vất vả mỗi ngày làm việc thì cứ tiêu xài hưởng thụ cũng chẳng sao. Nên là chị ơi, em chỉ muốn nói, chỉ cần chị là chính mình là được, nếu chị muốn chia sẻ thì chia sẻ, nếu muốn giữ lại cho riêng mình thì cứ giữ lại, không cần ôm lấy quá nhiều việc, cũng như đừng cố ép bản thân giúp đỡ mọi người nhiều nhất có thể, chỉ cần chị là chính mình thì những độc giả của cộng đồng The Present Writer, những người đến với chị từ những ngày đầu tiên sẽ mãi ở bên chị thôi ạ. Hãy hạnh phúc và tỏa sáng theo cách của chị nhá.
Jun says
Em không biết nói gì nhiều, chỉ biết cảm ơn chị rất nhiều. Em cũng đang mắc kẹt trong chính cuộc sống của mình, nhưng em sẽ lấy chị làm gương và cố gắng hơn nữa. Một lần nữa cảm ơn chị vì những chia sẻ tận đáy lòng này
Tiên Trần says
Em cảm ơn chị Chi rất nhiều vì những bài viết của chị cho em thấy được mình trong đó.
Em năm nay 26 tuổi và cũng vẫn đang loay hoay trong việc tìm kiếm giá trị bản thân mình, tìm kiếm công việc phù hợp. Em cũng là người thiên về nghiên cứu khi đã tốt nghiệp Thạc sĩ tại Việt Nam và đang chờ thông báo tổ chức thi tuyển từ một trường đại học tại Hà Nội cho vị trí chuyên viên Trung tâm Bồi dưỡng cán bộ.
Ở Việt Nam lúc này tình hình dịch bệnh cũng đang rất phức tạp, nên lịch thi của em cũng bị gián đoạn và lùi lại chưa biết đến bao giờ. Ở nhà tránh dịch, làm việc và chuẩn bị cho kỳ thi này. Có những hôm em thấy rất hào hứng, có động lực để ôn luyện. Nhưng có những hôm em lại bi quan và chẳng muốn làm gì khi nghĩ đến vấn đề “con ông, cháu cha”, thân quen trong thi cử ở VN bây giờ. Em tự cảm thấy mình hình như bị rơi vào trạng thái trầm cảm vì đêm đến hay mất ngủ và thường xuyên khóc.
Biết rằng chỉ mình mới vực dậy và biết mình muốn gì, nhưng em rất vui vì có kênh Blog, Youtube của chị để em dựa vào và được truyền cảm hứng, động lực để mình phải cố gắng hơn nữa.
Em cảm ơn chị rất nhiều, em sẽ tiếp tục theo dõi những bài đăng, những video chia sẻ từ chị để có động lực phấn đấu.
Trần Phương Hằng says
Em chỉ mới biết đến chị trên YouTube và đây là lần đầu tiên em vào blog của chị, mục đích ban đầu của em là vào để xem các bài blog theo như chị nói là ‘có ích’ cho em, em đọc blog này mới bắt đầu đọc khi chị nói việc chị làm YouTube có thực sự khiến chị hạnh phúc không thì em đã rất sợ , sợ chị ngừng làm sợ chị ngừng chia sẻ nhưng đọc đến giữa bài cuối bài em lại có suy nghĩ khác : CHO DÙ CHỊ KHÔNG LÀM NỮA THÌ NHỮNG GÌ CHỊ LÀM VẪN LUÔN CÓ GIÁ TRỊ MÃI MÃI, NHƯ VẬY LÀ THEO THỜI GIAN CHỊ VẪN LUÔN CỐNG HIẾN, CHỊ HÃY LÀM NHỮNG ĐIỀU CHỊ CẢM THẤY HẠNH PHÚC, CHO DÙ LÀ CÁI GÌ THÌ EM VẪN LUÔN ỦNG HỘ CHỊ. VÀ EM THẬT SỰ CẢM ƠN CHỊ VIG NHỮNG GÌ CHỊ ĐÃ LÀM VÀ SẼ LÀM.
TÔ NGỌC PHÁT says
Mình là Tô Phát, 36 tuổi và Tôi đã đọc bài viết này của bạn. Theo sự cảm nhận của mình, bạn hãy cứ viết cho mình, vì điều đó chúng tôi mới đọc được những điều tinh túy nhất đến từ bạn. Tôi cũng đang bắt đầu làm blog, làm youtube, podcast nhưng chưa được nhiều người biết đến. Nhưng khác với bạn 1 tý, bạn xuất phát từ nội tâm của mình. Còn tôi, mục đích mà tôi hướng đến là phục vụ cho một công việc kinh doanh về Digital Marketing. Tuy nhiên, trong các nội dung bài viết, video clip, podcast mình đều muốn gởi gắm và chia sẻ điều gì đó cho khán giả.
Thực sự tôi đã học từ bạn rất nhiều, có thể bạn nhỏ tuổi hơn mình, tuy nhiên những gì bạn cho đi thật đáng trân trọng. Cảm ơn bạn đã luôn chia sẻ!
Linh Wu says
Đọc bài viết là một phần và dòm xuống các comment, có thể thấy chị Chi được nhiều bạn quan tâm và năng lượng tích cực của chị đang “tưới tẩm” cho các hạt giống tốt lành để phấn đấu từng bước mỗi ngày 😀 Hy vọng chị luôn hạnh phúc và có nhiều dự án tốt đẹp như The Present Writer mang đến nhiều giá trị tích cực cho cộng đồng.