Bài viết này bắt nguồn từ một trận cãi vã.
Phụ Nữ
Thời còn là sinh viên tình nguyện, tôi thân với hai người bạn: một nhỏ hơn tôi 3 tuổi, rất dễ thương, lí lắc (tạm gọi là “cô em gái”) và một lớn hơn tôi 1 tuổi nhưng rất chín chắn, khéo léo (tạm gọi là “chị T.”). Tôi và chị T. hay tỉ tê “quân sư quạt mo” cho cô em gái từ chuyện tình yêu, đối nhân xử thế, đến học tập, công việc. Kể cả sau này khi tôi đã sang nước ngoài và chị T. lập gia đình, chúng tôi vẫn lập group chat và hỏi chuyện thường xuyên với nhau .
Bẵng đi vài năm, cô em gái thông báo sắp lấy chồng và nhắn tin trên group chat hỏi kinh nghiệm hai chị về hôn nhân, đặc biệt việc sống cùng nhà bố mẹ chồng.
Tôi, khi đó mới kết hôn vài năm, chia sẻ rằng nếu có thể, nên ở riêng vì cá nhân tôi luôn sống theo khẩu hiệu: “độc lập, tự do, hạnh phúc”. Ở riêng sẽ có không gian riêng và mình cũng tự lập hơn trong gia đình, cuộc sống và sự nghiệp. Tuy nhiên, tôi cũng đề cập rằng, đây không phải là xu thế chung vì ở Việt Nam, nhiều phụ nữ vẫn ở nhà chồng sau kết hôn. Riêng tôi không làm được điều này vì tính cách tôi vô cùng khép kín và cần sự riêng tư.
Chị T. thấy tin nhắn của tôi phản hồi: “Mày dạy em cái gì khôn không dạy, toàn dạy cái dại”. Chị khuyên cô em gái nên ở chung vì đỡ được một khoản tiền nhà lớn hàng tháng. Ông bà còn khỏe nên sẽ nhờ chăm con cho mình đi làm. Ông bà có lương hưu chắc chắn sẽ mua đồ ăn, đồ chơi cho cháu, có khi mua đồ ăn thêm cho mình, tiết kiệm được khá nhiều tiền. Thêm nữa, tiền lương chồng đưa về thu hết, chi tiêu mình chủ động, nếu khéo léo cầm thêm được khoản tiền chợ từ ông bà nữa thì càng tốt. Hàng tháng rút ra một khoản từ đó gửi về cho bố mẹ, anh chị em ở quê nhưng đừng nói với chồng, và đặc biệt giấu bố mẹ chồng.
Việc ở chung-ở riêng không bàn nhưng tôi không đồng tình với chị T. về khoản tiền nong. Đối với tôi, tiền bạc giữa hai vợ chồng phải rõ ràng. Nếu tôi có biếu bố mẹ, anh chị em tôi, tôi muốn dùng tiền tôi tự kiếm được hoặc nếu cần dùng tiền chung thì vợ chồng đồng thuận biếu ông bà chứ không lén lấy tiền mang về nhà mình. Ngoài ra, nếu dùng tiền của mình/vợ chồng mình thì không có gì phải báo cáo với bố mẹ chồng (khác với việc giấu diếm).
Thấy vậy, chị T. có vẻ phật ý, nói tôi cứng nhắc, không thực tế, bảo thủ vì “nếu không nhờ được vào nhà chồng thì đàn bà lấy chồng làm cái gì?”. Tôi đồng ý phần nào, nhưng cũng nói lại là cái gì cũng có giá của nó, mình độc lập được thì mình cũng có nhiều lợi thế.
Sau một hồi, cuộc thảo luận ban đầu biến thành tranh cãi, lời qua tiếng lại.
Chị T. quy kết tôi nghĩ như vậy vì tôi là dân thành phố, tôi ra đời không phải lăn lộn vất vả vươn lên như dân ngoại tỉnh, không cần phải hỗ trợ gia đình ở quê. Sau đó lên đến đỉnh điểm là chị tự suy diễn là tôi đang trêu tức chị vì gốc gác của chị ở… [một địa phương nghèo ở miền Bắc] mặc dù tôi hoàn toàn không có ý đó và thậm chí cũng không hề biết chị T. quê gốc ở đâu.
Cô em gái thấy hai chị căng thẳng như vậy thì sợ quá khóa luôn đoạn chat, xin lỗi vì đã khơi lên một đề tài “nhạy cảm”.
Tôi cũng cảm thấy mình có lỗi.
Sau sự việc đó, tôi nhận ra một bài học là có những việc mình chỉ nên đưa ra ý kiến cá nhân rồi sau đó im lặng lắng nghe, vì đã là “cá nhân” rồi thì không có gì đáng để tranh cãi nữa cả.
—
Khoảng một năm qua đi, ba chị em không nói chuyện với nhau nữa, bỗng một hôm, cô em gái bất ngờ mở lại đoạn chat ngày xưa. Cô em gái viết:
“Một năm qua lấy chồng, em suy nghĩ nhiều về những gì hai chị nói. Thời gian đầu, em ở nhà chồng vì vợ chồng mới cưới chưa có gì nhiều, mua nhà thì chưa có điều kiện mà thuê nhà thì sợ hai vợ chồng không kham nổi chi phí hàng tháng. Bố mẹ chồng em rất tốt, giúp đỡ em nhiều. Nhưng ở chung dù ít dù nhiều gì cũng có điều khó chịu, bức bối. Tới năm nay, vợ chồng em tiết kiệm được một khoản nên đã ra ở riêng. Em cảm thấy rất thoải mái, tự do mà chồng em có vẻ đỡ ỷ lại, chăm làm việc nhà và quan tâm tới vợ hơn.
Em cảm ơn chị T. vì đã cho em lời khuyên tiết kiệm tiền và sống cùng bố mẹ chồng thời gian đầu vì nếu không có bố mẹ chồng đỡ đần giai đoạn đó thì bọn em cũng rất khó khăn. Em cảm ơn chị Chi vì lời khuyên độc lập của chị nên ngay từ đầu em đã nói với chồng và bố mẹ chồng rằng ở chung chỉ là tạm thời vì em muốn tự lập. Nên khi bọn em dọn ra các cụ cũng không ngạc nhiên và không có ý kiến gì mấy”
Đọc được tin nhắn của em, tôi thực sự rất vui. Tôi nhắn tin trả lời: “Em rất giỏi và thông minh vì đã kết hợp lời khuyên của cả hai chị và áp dụng hợp lý trong hoàn cảnh nhà mình”.
Đoạn chat qua lại của tôi và cô em gái, chị T. có xem nhưng không trả lời. Tôi thầm nghĩ đã một năm qua rồi mà chị vẫn giận mình, cảm thấy buồn và có lỗi.
—
Nhưng vài tháng sau, cô em gái gọi điện cho tôi nói: “Chị Chi ơi, chị đừng hiểu lầm nhé, chị T. không giận chị em mình đâu. Chị ấy không nói chuyện với mình vì nhà đang có chuyện buồn”.
Thì ra chị T. đang trong giai đoạn ly dị chồng, hai mẹ con mới dọn ra ở một nhà trọ tạm thời.
Cô em gái nói chỉ biết chuyện này khi chị T. nhờ sang nhà chồng lấy hộ một số đồ của hai mẹ con, chủ yếu vì chị không muốn chạm mặt bố mẹ chồng. Cô em gái kể, lúc ra về, bà mẹ chồng chị T. còn mát mẻ:
“Con T. nó khôn lõi đời, khôn ra mặt, khôn còi cả người! Nhưng nó tưởng ai cũng ngu, ai cũng không biết đường khôn như nó. Tôi còn lạ gì chiêu trò của các chị khôn ăn người, chẳng qua người ta có nói vào mặt hay không mà thôi, không nói lại tưởng ngu si không biết gì, tưởng mình hay lắm”
Tôi không có mặt ở đó để nghe bà mẹ chồng (cũ) chị T. nói nhưng từng lời, từng chữ của bà như đâm thấu tâm can tôi. Tôi có thể hiểu tại sao bà lại nói thế, nhưng tôi cũng thương chị T. vô cùng. Không biết giữa hai người phụ nữ trong căn nhà đó đã có những lời lẽ gì cho nhau. Chỉ nghĩ đến điều này thôi tôi cũng thấy tim mình như thắt lại đến nghẹt thở.
—
Vài năm trôi đi, giờ hai mẹ con chị T. đã ổn định, sống trong căn hộ trả góp nho nhỏ ở bên rìa thành phố. Chồng cũ chị T. vẫn thỉnh thoảng đến chơi với con và gửi tiền cấp dưỡng, nhưng mối quan hệ của anh với chị giờ xa vời, xã giao—phần nào do dư âm mâu thuẫn với mẹ chồng (cũ) vẫn còn. Chị T. chấp nhận điều đó, chị nói đó là một phần của cuộc sống và sẽ vượt qua theo năm tháng.
Ba chị em chúng tôi trở lại nói chuyện với nhau, bỏ qua nhiều khác biệt. Gần đây chính chị T gợi ý: “Chi, em viết blog về chuyện chị em mình cãi nhau về “khôn” với “dại” ngày xưa đi. Chị thấy thấm lắm rồi”.
Tôi cũng vậy, sau hơn 5 năm kết hôn và trưởng thành trong môi trường công sở, tôi cũng thấm thía nhiều điều.
Và sau nhiều cuộc “chat chit” của ba chị em, những gạch đầu dòng dưới đây được hình thành.
—
Trước khi đọc, mong bạn lưu tâm rằng: chúng tôi viết về cái gọi là “khôn”, “dại” của phụ nữ nhưng không có ý bao hàm, chụp mũ cho tất cả các chị em. Hơn ai hết, chúng tôi hiểu mỗi người đều có một góc nhìn, một hoàn cảnh, và một cách ứng xử khác nhau. Bài viết này chỉ thể hiện quan điểm riêng của ba người phụ nữ Việt đã trưởng thành từ những va vấp, thăng trầm trong cuộc sống.
Khôn & Dại
1 – Khôn hay dại không quan trọng bằng vị thế của mình
Ở đời, cái gọi là “khôn” và “dại” chỉ có tính tương đối: Có những hành động người này nhìn vào thì cho là khôn nhưng người khác lại bảo là dại. Có những quyết định ở thời điểm tạm thời là khôn khéo, thông minh, nhưng một thời gian sau hoá ra lại thành dại dột, thiếu tính toán lâu dài. Bởi vậy, khôn hay dại thực ra không quan trọng. Cái quan trọng hơn cả là vị thế của mình—Ta là ai ở ngoài xã hội, trong mắt người đời, và cả trong tư tưởng của chính mình? Cái “chất” của ta là ở đâu?
Con người càng hiên ngang, đàng hoàng, tử tế bao nhiêu thì họ sẽ càng tự tin hơn vào bản thân mình bấy nhiêu. Trước một người khí chất như vậy, người ngoài dù có đố kỵ nhưng rất khó có thể coi thường. Đây là sự khác biệt lớn nhất giữa người phụ nữ suốt ngày cúi đầu, so vai ngần ngại và người phụ nữ dám ngẩng cao đầu, tự tin vượt lên mọi sóng gió.
Nhưng để làm được điều này, đôi khi ta sẽ phải chịu thiệt, thấy cái lợi đó nhưng không nhúng tay vào nếu nó ảnh hưởng xấu tới vị thế của mình—chấp nhận trở thành “người tốt chịu thiệt”. Tuy nhiên, trở lại với quan điểm “khôn và dại chỉ có tính tương đối” ban đầu, thiệt hay hơn những thứ nhỏ nhặt thực chất không quan trọng; cái quan trọng là ta biết mình là ai và chỗ đứng của mình là ở đâu trong xã hội.
2 – Cẩn thận khi bị lợi dụng, khôn có thể biến thành dại
Đa số sự khôn lỏi đều bắt nguồn từ lòng tham—điều mà ai trong chúng ta cũng có. Tuy nhiên, khi lòng tham trỗi dậy khiến ta mờ mắt thì cũng là lúc những người khôn lỏi hơn có thể lợi dụng để làm một điều gì đó tưởng như là có lợi cho ta, nhưng thực ra là chỉ để phục vụ mục đích của riêng họ. Rất nhiều phụ nữ nhẹ dạ bị lợi dụng vì chị em thường dễ xúc động trước những lời mời gọi đường mật, những lời hứa hẹn sẽ mang lại tiền bạc, cơ hội cho mình được sống tốt hơn và cả những lời xúc xiểm, dèm pha để mình ganh ghét, đố kỵ người khác.
Nếu để ý quan sát, ta sẽ thấy sự lợi dụng này diễn ra hàng ngày và đang làm hủy hoại rất nhiều người phụ nữ. Nó có thể dưới quy mô lớn như những vụ lừa đảo kinh doanh đa cấp, vay tín dụng đen… nhưng cũng có thể nhỏ nhặt hàng ngày như việc những người chồng không dám đứng ra đòi quyền lợi cho vợ con nhưng ở đằng sau giật dây để vợ “gây chiến” trong gia đình để đòi đất đai, tài sản… Vì vậy, phụ nữ cần phải tỉnh táo, đừng chỉ nhìn vào cái lợi trước mắt, mà cần cân nhắc nguy cơ mất mát lâu dài, đừng để lòng tham, thói sân si cho người khác lợi dụng.
3 – Ai cũng biết khôn, nhưng người “khôn hơn” biết níu cái khôn của mình lại đúng lúc
Thành thực mà nói, trong hầu hết mọi trường hợp, những người thông minh đều hiểu bản chất vấn đề rất nhanh và luôn thấy được cách luồn lách nhằm làm lợi cho mình. Tuy nhiên, không phải ai cũng lựa chọn điều này. Người thực sự giỏi là những người có tầm nhìn xa, gắn lợi ích cá nhân vào tập thể, dám chịu thiệt trước mắt để giữ vững vị thế, bảo vệ hình ảnh của mình lâu dài—từ đó, thu được nguồn lợi lớn hơn trong tương lai. Bởi vậy, đừng bao giờ nghĩ rằng bạn làm điều gì đó khôn lỏi mà thành công là vì mình giỏi, mình tài lanh hơn người. Chẳng qua, những người khác họ cũng nhìn thấy điều đó mà họ chọn không làm mà thôi.
Vì thế, phụ nữ thông minh là những người biết trường hợp nào nên khôn khéo, thu vén lợi ích cá nhân một cách đạo đức, hợp tình hợp lý và trường hợp nào nên níu cái khôn của mình lại, chịu lùi một bước để bảo toàn lợi ích lớn hơn sau này. Đây không phải là điều dễ dàng, phần lớn phụ nữ phải qua quá trình trưởng thành, tích luỹ kiến thức, thậm chí phải trải qua nhiều thất bại, va vấp mới có thể học được cách đưa ra quyết định đúng đắn. Bởi vậy, nếu bạn đã từng phạm lỗi lầm vì đưa cái khôn của mình ra chưa đúng lúc thì cũng đừng quá trách móc bản thân, hãy coi như đó là một bài học để ta trưởng thành hơn.
4 – Đừng coi thường nhận định ngầm của người khác
Có rất nhiều người nghĩ rằng người ta không nói gì trước mặt, không công khai phê phán hành động của mình có nghĩa là họ chấp nhận hoặc không bận tâm đến việc mình làm. Nhưng sự thật, im lặng không có nghĩa là đồng tình. Như đã viết, người thông minh, từng trải thường nhìn sự việc rất rõ ràng; họ biết ai đang bày trò khôn lỏi để tư lợi, họ chỉ chọn cách không lên tiếng mà thôi. Có thể họ không nói vì họ lịch sự, giữ thể diện cho người kia, hoặc có thể họ đang ngầm quan sát, xem cho đến tận cùng, người kia thể hiện rõ bản chất tệ hại tới đâu.
Một bạn nữ giấu tên từng chia sẻ trên confession việc làm cho sinh viên rằng: Khi còn đi thực tập không lương ở một công ty nọ, bạn thấy công việc tốt, các anh chị cùng làm lịch sự, hoà nhã. Một lần công ty có sự kiện, bạn xung phong quay phim, chụp ảnh. Ban đầu bạn nghĩ mình làm miễn phí (vì đang là thực tập sinh) nhưng gần tới sự kiện, bạn nghe phong thanh là công ty vốn định chi một khoản tiền không nhỏ cho quay phim/chụp ảnh nên nảy sinh lòng tham, yêu cầu trả phí cho công việc của mình trước khi sự kiện diễn ra chỉ một tuần. Người phụ trách nghe vậy hơi ngạc nhiên nhưng cũng vui vẻ đồng ý. Trong chuỗi sự kiện, vì thấy có nhiều đồ ăn buffet miễn phí nên bạn gọi người yêu mình đến ăn, dưới danh nghĩa hỗ trợ quay phim/chụp ảnh. Mọi người cũng vui vẻ chào đón bạn trai của bạn. Sau khi sự kiện kết thúc, bạn được trả đúng số tiền yêu cầu trong phong bì đẹp đẽ, kèm lời cảm ơn lịch sự, tuyệt nhiên không ai nói gì, mọi thứ đều vui vẻ bình thường. TUY NHIÊN, từ đó trở đi không ai nhờ bạn làm bất kỳ việc gì quan trọng nữa và dĩ nhiên, bạn không nhận được công việc chính thức sau kỳ thực tập.
Đây chính là một ví dụ điển hình cho nhận định ngầm, đặc biệt ở môi trường công sở, khi mọi người quan sát, đánh giá nhau hàng ngày. Bởi vậy, đừng bao giờ nghĩ rằng người ta không nói thẳng vào mặt hay thể hiện thái độ với mình là họ cho qua hành động khôn lỏi của mình. Phụ nữ thông minh cần biết quan sát, lắng nghe, tìm “đồng minh” tin cậy để tham khảo ý kiến trước khi làm bất kỳ điều gì có nguy cơ gây tranh cãi, tạo ấn tượng xấu.
5- Phụ nữ cần ủng hộ cho phụ nữ
Mối quan hệ của phụ nữ với nhau, đặc biệt những mối quan hệ gần như mẹ chồng-nàng dâu, chị dâu-em chồng, thường trở nên phức tạp, tiêu cực, nhiều “drama”. Phần vì những quan niệm xã hội cổ hủ, độc hại thường đẩy phụ nữ vào tình huống khiến họ so bì, ganh ghét lẫn nhau; và phần vì phụ nữ tự cũng tìm đến rắc rối do thói quen ngồi lê đôi mách, nói xấu nhau như một hình thức “giao lưu xã hội”. Đây thực sự là một điều “dại rất dại” mà nhiều phụ nữ mắc phải.
Trong một xã hội vẫn còn nhiều định kiến về giới, phụ nữ cần ủng hộ, tôn trọng, bảo vệ lẫn nhau hơn bao giờ hết. Đặt điều, nói xấu sau lưng, ghen ghét đố kỵ chỉ tạo ra phiền ưu, rắc rối, mất niềm tin trong nữ giới. Chúng còn khiến đàn ông thêm coi thường phụ nữ và lợi dụng mâu thuẫn này để chà đạp lên phụ nữ, làm lợi cho họ.
Bởi vậy, phụ nữ thông minh cần kết nối với nhau, nâng đỡ nhau chống lại định kiến của xã hội và cùng nhau làm những điều có lợi cho nữ quyền. Đừng nhìn vào thành công của một người phụ nữ khác và nghĩ rằng: “cô ấy đã lấy đi cơ hội của mình”; hãy nghĩ rằng: “thật may mắn, đã có một người đồng giới mà mình có thể học tập và dõi theo”. Những doanh nghiệp được lập bởi phụ nữ, vận hành bởi phụ nữ, và dành cho phụ nữ là ví dụ điển hình nhất của làn sóng kết nối và tiếp nối sức mạnh nữ quyền một cách bền vững, mạnh mẽ, thông minh.
—
Trở lại câu chuyện ban đầu của bài viết, ba chị em tôi ban đầu kết nối với nhau vì tình cảm thuần khiết—một sự kết nối rất “phụ nữ”. Rồi chúng tôi lại chia tách vì khác biệt trong quan điểm của mỗi người và sự suy đoán, lý luận vô căn cứ về nhau—một cách (rất tiếc) cũng rất phụ nữ. Nhưng rồi sau này, chúng tôi tìm lại nhau vì qua tất cả khác biệt, những cái khôn, cái dại ở đời, thì điều còn lại vẫn là tình chị em, sự thấu hiểu, cảm thông về những mất mát, thiệt thòi trong cuộc sống mà có lẽ cũng chỉ có phụ nữ mới phải đối diện.
Bởi vậy, hy vọng qua câu chuyện cá nhân này, cùng những lời khuyên đúc kết từ trải nghiệm, va vấp chúng tôi từng trải qua, truyền cảm hứng để bạn đọc nhìn vào cuộc sống của mình với lăng kính sáng tỏ hơn.
Bạn đã bao giờ đứng trước quyết định khó khăn giữa cái khôn và cái dại? Hãy chia sẻ trong phần comment nhé!
Be Present,
Chi Nguyễn
*Bạn thích bài viết này? Hãy cân nhắc ủng hộ cho The Present Writer để blog có thể tiếp tục hoạt động phi lợi nhuận
** Vui lòng đọc kỹ yêu cầu về Bản Quyền-Cộng Tác trước khi sao chép hoặc trích dẫn nội dung và hình ảnh của blog
Paris Pham says
Cảm ơn bài viết rất hay của Chi. Mình thường bị kêu quá thật thà và hiền lành. Thật ra chỉ là biết điều và nhường nhịn thôi. Những năm đầu lấy chồng mình cũng không thấy thỏa mái với những mối quan hệ nhà chồng, tuy không có cãi vã vì mình ở riêng, mẹ chồng chỉ ở cùng khi trông cháu một năm. Sau này mình trưởng thành hơn, hiểu được mọi người hơn thì mình thấy quan trọng nhất là mình tâm mình tốt, tử tế với nhau. Những việc còn lại mâu thuẫn chỉ là do tính cách, môi trường khác biệt, hãy rộng lượng với nhau. Đừng tham lam! Những thứ không phải của mình (như tài sản thừa kế, tiền bố mẹ cho…) thì đừng sân si, có thì tốt, không cũng vẫn vui vẻ sống. Chia cho ai nhiều, ai ít không phải là quyền của mình vì đâu phải tài sản của mình. Cứ như vậy cuộc sống sẽ nhẹ nhàng, gia đình gắn kết, hỗ trợ nhau.
Chi Nguyễn says
Mình hoàn toàn đồng ý! Mình cũng cảm thấy chân thành, tử tế trên tất cả. Bản thân mình cũng thuộc dạng hay nhường nhịn và cũng không hay tranh cãi nên đôi lúc cũng thiệt thòi. Nhưng không sao cả, mình thấy nhẹ nhàng, an yên là được nhỉ 🙂
Khánh Ly says
Em rất đồng tình với chị ạ. Em đang là học sinh, và em có để ý một chút về chuyện nhường nhịn. Vừa rồi em có buổi phỏng vấn theo nhóm, là lúc mà các ứng viên khó mà nhường nhịn nhau, vì ai cũng muốn thể hiện mình. Giám khảo hỏi một câu thì các bạn ai nấy đều cố gắng nhanh chóng nghĩ ra câu trả lời để trả lời trước, nên có vài lần em và một bạn khác sẽ xin trả lời cùng một lúc. Những lúc em nhường bạn kia trả lời trước, em có lo là mình nhường nhiều như thế thì sẽ bị thiệt, nhưng sau đó em tập trung nghe xem các bạn phát biểu những gì, rồi đến lượt mình thì em không những phát biểu mỗi ý kiến của mình mà còn tổng hợp và nhận xét ý kiến của các bạn. Thế nên cuối buổi phỏng vấn, giám khảo nhận xét rằng em là người phỏng vấn xuất sắc nhất, vì em từ tốn, biết tập trung lắng nghe người khác, v.v… Em vui lắm, và em nghĩ là nhường nhịn một chút không sao cả. Mình không bị thiệt thòi nhiều, lại còn thấy an yên, mà trong trường hợp của em, biết nhường nhịn lại là điều tốt.
Chi Nguyễn says
Wow! Chúc mừng em nhé! Những người có trải nghiệm, họ đều nhận ra được ai là người biết điều, biết lắng nghe và biết làm điều có lợi nhất cho tập thể. Cảm ơn em đã chia sẻ câu chuyện thú vị của mình nha.
Anonymous says
Bài viết hay quá chị.
Han says
Bài hay quá chị Chi ạ. Em vẫn còn là sv và đang ở độ tuổi 20, nhưng em cũng hiểu được phần nào về sự “khôn” & “dại” mà chị nhắc đến. Em chưa được trải nghiệm nhiều ở môi trường làm việc, thường bị nói là “thật thà”, “ngây thơ” quá. Chắc em cần va chạm, học hỏi nhiều hơn để biết ứng dụng cho phù hợp lời khuyên của chị.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em đã đọc bài viết nhé. Hồi ở tuổi 20 chị cũng ngây ngô lắm, nhưng bù lại sự thật thà cũng mang lại cho chị nhiều người bạn tốt. Nếu em chưa đọc thì chị recommend cuốn này cho tuổi 20 nhé
https://thepresentwriter.com/book-review-tuoi-20-meg-jay/
Han says
Em có xem bài review của chị về quyển sách này rồi ạ, nhưng em không tìm được bản tiếng anh trên các trang tmđt :<
Chi Nguyễn says
Ở Việt Nam có bản tiếng Việt thôi em ạ. Nhưng em có thể mua bản tiếng Anh trên Amazon đọc ebook: https://thepresentwriter.com/goi-y/#Kindle
Linh says
Chào bạn, mình cũng biết được sách này quá bài blog của chị Chi. Nội dung sách rất hay và thực tế cho những bạn trẻ hay bâng khuâng và chưa nhiều trải nghiệm như mình. Mình đã tìm mua được bản tiếng Anh ở tiệm sách Gác Xép https://gacxepbookstore.vn/
Bạn tham khảo nhé:)
Hien Dao says
Cảm ơn Chi. Mình bắt gặp bài này đúng lúc vừa “cãi nhau” với Chồng xong, đang nghĩ mình phải sống sao để bản thân thoải mái và người xung quanh cũng vừa lòng.
Khi đọc, mình khâm phục Chi đã viết về chuyện phụ nữ, chúc mừng Chi!
Điều mình thích nhất trong bài là ý số 3. Bản thân mình mỗi khi quyết định sẽ lùi lại trong mối quan hệ đều thấy có lợi, trước hết là tâm mình nhẹ nhõm, sau là ai nấy đều chan hoà. Cũng có những lúc đặt tự tôn bản thân lên trên, ai cũng là con người độc lập, và ai cũng sống giữa mọi người. Mình sẽ lựa chọn tuỳ từng bối cảnh mà kéo-đẩy giữa hai cực ấy một cách cân bằng cho chính mình.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Hien đã đọc bài viết nhé. Chi thích cách bạn nói về sự “kéo-đẩy” tuỳ theo từng hoàn cảnh. Hy vọng Hien và chồng sớm làm lành nha 🙂
Marie says
Cảm ơn chị Chi rất nhiều ạ. Sẽ share mạnh bài này cho hội chị em của mình để mọi người sống đẹp và vì nhau hơn ạ.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Marie nhé! Lan toả thông điệp tích cực <3
Dung Le says
Chị Chi viết hay quá. Em cũng đồng tình với khẩu hiệu độc lập tự do hạnh phúc. Hơn nữa đôi khi phụ nữ hơn nhau ở sự lựa chọn ạ. Vậy để hạnh phúc hơn thì mình cần tạo ra cho mình nhiều sự lựa chọn. Ví dụ như nếu không ở với bố mẹ chồng, mình vẫn có thể có đủ khả năng để chọn sống ở một nơi riêng mà không bị phụ thuộc. Còn câu chuyện của bạn quay phim thì đúng là khả năng giữ mình, giá trị cốt lõi của mình trong cuộc sống sẽ dẫn đến quyết định đúng hay sai. Và không nên đổ lỗi cho hoàn cảnh. Ví dụ như đừng nghĩ mình sinh ra ở một quê nghèo mà dựa dẫm và lợi dụng, mình có thể phấn đấu trở nên giá trị hơn rồi khi đó mình tự chủ có nhiều tiền hơn. Hay không nên đổ lỗi là mình đang thực tập chưa có lương mà mình làm việc trái với giá trị của mình để lấy tiền. E nghĩ nếu phụ nữ và cả đàn ông, nếu chịu khó học hỏi và có tầm nhìn xa thì sớm muộn gì họ cũng có chỗ đứng, không nên nhìn vào cái lợi trước mắt mà bỏ lỡ cơ hội lâu dài.
Chi Nguyễn says
Chị rất thích comment của Dung. Chị hoàn toàn đồng ý với quan điểm về lựa chọn. Chị từng đọc đâu đó rằng người có quyền lực nhất là người cho mình nhiều lựa chọn nhất. Nếu phụ nữ tạo được cho mình lựa chọn thì sẽ luôn tự tin vì không bị đẩy vào tình thế phải chọn cái mình không thích. Cảm ơn em nhiều vì đã chia sẻ
Dung Le says
Em cảm ơn chị Chi ạ, nếu có thời gian thì chị Chi có thể viết thêm về chủ đề hẹn hò và chọn chồng, kết hôn dành cho những bạn nữ chuẩn bị bước vào ngưỡng lập gia đình chị ạ. Em rất mong được đọc thêm về chủ đề này ạ.
Chi Nguyễn says
Em tham khảo bài này nha: https://thepresentwriter.com/nguoi-ay/
Le Dung says
Em cảm ơn chị Chi ạ.
Oanh Pham says
Cảm ơn bài viết của chị Chi. Đây thực sự là những lời khuyên chân thành cho chị em phụ nữ.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Oanh đã đọc bài viết của Chi <3
Aki Tata says
Cảm ơn chị Chi thật nhiều.
Những chia sẻ của chị thật là gần gũi, ai cũng thấy một phần của mình ở đó.
– Những bạn sinh viên còn trẻ, chưa va vấp nhiều hẳn sẽ có một cái note thật rõ ràng cho tương lai sắp tới
– Những người đang ở trong hoàn cảnh tương tự như vậy ắt sẽ tìm được câu trả lời cho rối bời bản thân
– Ai đã từng trải qua, đã có bài học cho riêng mình, suy nghĩ được giống hoặc gần giống như chị Chi lại gật gù tâm đắc. Mình đang đi đúng hướng rùi đó, an nhiên mà bước tiếp.
♡♡♡
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Aki đã đọc và chia sẻ nhé! Chị chúc em tiếp tục an nhiên trên con đường phía trước
Vi says
Vi thích nhất là cách nhìn của Chi về mối quan hệ giữa phụ nữ với nhau. Phụ nữ cần ủng hộ phụ nữ. Vi cũng hiểu là để có được thái độ cảm thông và chia sẻ cho phụ nữ với nhau, bản thân mỗi người cần có sự tự tin và độc lập nhất định nữa. Vi ủng hộ Chi hết mình và hy vọng Chi luôn vui vẻ trong cuộc sống. 😀
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Vi đã chia sẻ. Chi lúc nào cũng cảm thấy năng lượng tích cực từ các comment của Vi 😀
Trà Hoa says
Đọc xong bài viết của chị, em có thắc mắc như sau liên quan tới trường hợp bạn thực tập sinh ạ.
Em muốn hỏi là theo chị Chi thì bạn ấy nên có hành động như thế nào trong trường hợp đấy ạ? Vì bạn ấy xung phong nên bạn ấy nên làm không công để chứng minh mình có giá trị với công ty?
Em cũng mới đi làm 2 năm và luôn mong muốn được rạch ròi về tiền công khi đi làm. Em thấy nếu đặt mình trong trường hợp của bạn TTS này, khi biết công ty có dự định bỏ ra một số tiền không nhỏ để thuê người làm nhưng cuối cùng thì có thể dùng nguồn lực trong công ty, thì em cũng mong muốn công ty có thể trả công thêm cho mình, hoặc ít ra mình nên được nhận một phần lợi ích nào đó. Còn nếu không thì em nghĩ không phải là phía công ty không muốn nhận em làm nhân viên chính thức, mà chính em cũng cân nhắc có nên làm tiếp ở công ty này không khi mà lợi ích của mình không được đảm bảo, về lâu dài mình thấy không đạt được sự thảo mãn trong công việc ấy ạ.
Trên đây là chia sẻ của em, rất mong có thể nhận được phản hồi từ chị cũng như các bạn đọc khác ạ.
Em cảm ơn chị!
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em đã đọc bài viết và đặt một câu hỏi thú vị. Chị nghĩ là trong trường hợp của bạn thực tập sinh, nếu bạn làm tốt công việc của mình thì chắc chắn công ty và các đồng nghiệp cũng sẽ đánh giá năng lực của bạn ấy tốt và sẽ được lợi ích về sau này như được đánh giá thực tập tốt, được cân nhắc làm chính thức, hoặc cũng có thể được thưởng một phần chi phí quay phim/chụp ảnh… Những lợi ích này thường trong công sở người ta hay reward cho mình SAU KHI mình đã thể hiện được năng lực và đóng góp của bản thân, chứ rất ít khi bảo đảm lợi ích cho mình từ đầu nếu mình chưa chứng minh được năng lực. Ngoài ra, chị nghĩ nếu bạn ấy muốn một phần thù lao trả cho thời gian làm việc (hoàn toàn xứng đáng) thì nên nói rõ từ ban đầu để tránh hiểu lầm và người khác bất ngờ khi sự kiện đến sát nút rồi mới đặt vấn đề, đặt người quản lý vào tình thế buộc phải đồng ý. Thực ra, theo kinh nghiệm của chị, người làm quản lý có tâm, có tầm thì luôn để ý, quan sát và có hướng bù đắp công sức cho nhân viên nên nếu mình cảm thấy môi trường tốt, văn minh, sếp giỏi thì mình sẽ không phải sợ thiệt. Nếu em làm thực tập trả lương hay không lương thì cũng nên đề xuất mong muốn được làm lâu dài từ đầu thì công ty cũng sẽ có định hướng tốt hơn :). Chị hy vọng những chia sẻ này trả lời được phần nào câu hỏi của em.
Trà Hoa says
Em cảm ơn chị vì câu trả lời có tâm ạ 😀
Em cũng đồng ý là bạn ấy nên đề cập từ trước khi bắt đầu công việc để tránh đặt quản lý vào vị trí từ chối cũng không được.
Mặt khác, qua những trải nghiệm (ít ỏi) của mình, em thấy để tìm một người sếp có tâm, có tầm, định hướng lâu dài cho nhân viên của mình không hề dễ. Nên trong công việc, nếu có thắc mắc liên quan tới quyền lợi của mình thì em thường trực tiếp đề cập để quản lý có thể có thời gian xem xét. Mặc dù nói như vậy nhưng cũng có nhiều lúc em thấy khá là do dự khi hỏi về quyền lợi của mình, vì em cũng nghĩ là nếu mình làm tốt thì người ta sẽ thấy và công nhận. Nhưng sau khi đọc một số sách, đặc biệt là quyển Bốn thỏa ước qua giới thiệu của chị, em thấy mình có nhiệm vụ phải bày tỏ nguyện vọng, ước muốn của bản thân thì đối phương mới biết được. Cuối cùng thì em nghĩ đi làm vẫn là câu chuyện của sự chủ động, cộng với tinh tế chị nhỉ.
Em đã học được rất nhiều qua các bài viết của chị. Em cảm ơn chị và chúc chị một ngày vui ạ!
Quynh Ng says
Cảm ơn chị về bài viết rất ý nghĩa ạ.
Đối với em việc khôn lỏi thật ra lại là dại vì ông bà ta có câu “Không ai khôn cho mình dại mà không có ai dại để mà mình khôn”. Một số người VN (em xin phép chỉ lấy ví dụ người VN vì em chưa từng sống ở nước ngoài) nghĩ rằng mình có hành vi cheat công ty hay bất cứ bên nào khác là thông minh, nhưng suy nghĩ này thật ra rất ngắn hạn và vô tình đánh mất những lợi ích dài hạn về sau.
Cách đây hơn 3 năm em làm cho 1 công ty e-commerce thuộc hàng top ở VN, boss của em order hàng của seller và seller liên lạc trực tiếp để báo boss em hủy đơn hàng, qua website của họ đặt trực tiếp để họ không bị sàn e-commerce tính phí hoa hồng. Sếp em bảo với nhân viên của Seller là “Anh là giám đốc của sàn A đây em, em có biết làm như vậy là vi phạm không?”. Sau đó sếp em (người Mỹ gốc Việt) quay qua hỏi em là “Nhiều khi anh không hiểu người VN nghĩ gì, nếu không có A mang đến lượng traffic khổng lồ cho họ thi ai mua hàng?” Họ nghĩ là mình khôn khi có thể tiết kiệm được số tiền hoa hồng mà hóa ra là dại vì sau đó bị tắt gian hàng vĩnh viễn luôn 🙂
Chi Nguyễn says
Chị cũng từng hoảng hồn vì mấy suy nghĩ ngắn này ở rất nhiều người. Bài học của em chia sẻ rất đáng giá.
Hoàng Hà says
Cảm ơn chị Chi rất nhiều. Em đọc blog của chị cũng khoảng được gần nửa năm nay rồi. Thực sự những vấn đề chị đề cập đến là những điều một cô gái đôi mươi như em thắc mắc và tìm kiếm. Em cũng có cảm giác “thuộc về” những câu chuyện của chị. Không biết nói gì hơn, cảm ơn, cảm ơn chị Chi nhé!
Lương Vũ Mai says
Lưu bài viết của chị giờ mới có thgian đọc. Em 25t lấy chồng dc 1 năm và sinh em bé được 4 tháng. Từ lúc bắt đầu sinh mẹ chồng đã lên chăm cho em bé và con dâu vì con dâu không có kinh nghiệm gì cả, gì cũng dành cho con dâu. Cảm thấy bà là 1 người chân chất thật thà, tuy có những cái không giống với thói quen của mình nhưng thật may mắn bà là 1 ng không vô lý và rất tiếp thu những ý kiến các con. Bản thân em nghĩ mình cứ sống thoải mái, coi trọng ng khác, coi trọng mẹ chồng thì me chồng cũng tôn trọng mình. Và 1 điều nữa là trên đời này có đi có lại, xởi lởi trời cho, so đo trời lấy. Cảm ơn chị vì bài viết!
Chi Nguyễn says
Đọc comment chị thấy mẹ chồng em rất dễ chịu. Chúc mừng em nhé! Cảm ơn em đã đọc bài viết và chia sẻ
Kim Ngân says
Iu chị Chi nhìu lắm <3 Rất biết ơn vì có thể biết tới chị sớm và được học hỏi rất nhiều điều từ những bài viết của chị <3
An says
Hi chị! Với câu chuyện từ coffession về bạn thực tập sinh ở công ty kia, em có phần nào ko đồng tình với công ty. Bạn kia có lỗi sai của bạn ấy. Nhưng công ty cũng vậy. Đáng lẽ công ty mất 1 khoản tiền ko nhỏ để chi cho việc chụp ảnh, nhưng do bạn ấy xung phong nên công ty coi như là ko mất gì. Tuy nhiên, công ty cũng ko hề nói gì với bạn, bạn chỉ biết chuyện tiền qua việc “nghe phong thanh”. Vậy tại sao công ty ko đặt vấn đề ngay từ đầu với bạn ấy? Ko phải chỉ riêng vấn đề tiền, mà còn có rất nhiều thứ khác (công việc, cơ hội vào làm chính thức, cơ hội các event khác…). Em nhận thấy rằng môi trường công việc ở VN nói riêng, đa phần đều là có lợi mới làm. Có thể bạn ấy nghĩ rằng mình làm free thì sẽ đc công ty yêu quý, khả năng nhận vào làm chính thức cao hơn. Công ty thì nghĩ là bớt đc 1 khoản tiền ko nhỏ thì tốt quá! Vậy thì tại sao 2 bên ko ngồi xuống cùng bàn bạc để đưa ra phương án win-win ngay từ đầu. Cuối cùng lại để cho đôi bên chỉ đc cái lợi trước mắt. Mà gần như là công ty chẳng mất gì cả, chỉ có bạn đó là mất cơ hội công việc tốt.
Em đoán có lẽ confession này là của 1 bạn khác trong công ty kể. Vì câu chuyện mang tính 1 phía. Thật sự, công ty tốt ở VN thì có lẽ là cực hiếm!
Chi Nguyễn says
Chị hiểu suy nghĩ của em. Cái khó của bạn ấy là bạn ấy đã xung phong làm tình nguyện ngay từ đầu, tức là tạo kỳ vọng cho công ty là làm miễn phí (nếu công ty tốt thì sẽ có ưu đãi cho bạn ấy sau, chị nghĩ vậy, chứ không hẳn là hoàn toàn không được gì) nên sau này khi ra điều kiện chỉ cách ngày tổ chức ít lâu cảm giác không được thống nhất cho lắm. Ngoài ra còn rủ bạn trai đến ăn uống… không được chuyên nghiệp. Chị nghĩ câu chuyện có thể hiểu ở nhiều chiều, nhưng nếu mình biết cư xử hơn một chút thì chắc chắn sẽ có được win-win như em nói
Duyên says
Cảm ơn chị Chi vì những chia sẻ hữu ích ạ.
Alice says
Cảm ơn chị Chi. Bài viết hay quá chị ạ 💛
Khi nào chị sắp xếp được thời gian, chị có thể viết về chủ đề tâm lý của phụ nữ trong tình yêu để không bị lợi dụng và xác định được thế nào là tình yêu thực sự không ạ.
Em nghĩ có nhiều phụ nữ khi yêu như bước vào mê hồn trận, không nhận biết được liệu mình có đang yêu đối phương thật sự hay đang bị dẫn dắt lợi dụng.
Hiện tại em đang tự cố gắng để xác nhận nhưng thực sự rất là rối chị ạ.
Em cảm ơn,
Alice
Chi Nguyễn says
Chị có viết một số bài rồi đó em. Ví dụ như:https://thepresentwriter.com/doi-dieu-ve-tinh-yeu/ <3
Alice says
Dạ em cảm ơn chị
Moai says
Bài viết của Chi làm mình nhớ đến hồi học đại học. Một cô bạn đại học của mình (quê ở tỉnh XXX) đã từng đặt mục tiêu về bạn trai (chồng tương lai) là phải có nhà Hà Nội hoặc ít nhất có khả năng mua nhà Hà Nội, còn mình chỉ muốn tình cảm là tình cảm, chuyện “nhà” không phải là yếu tố chính để mình nhìn nhận 1 người trong chuyện tình cảm. Bạn này từng nhận xét về mình với những người bạn khác: “cái ABC ở Hà Nội thì làm sao mà hiểu được tâm lý của những đứa ngoại tỉnh muốn ở lại như chúng mình”. Nghe được câu nói này mình từng rất giận và có thái độ không đồng tình vì kiểu sống thực dụng của bạn đại học. Sau này, bạn đó tìm được người chồng như ý nguyện, còn mình vẫn lông bông với “tình cảm” của mình. Mình cũng từng hoài nghi về việc mình coi trọng tình cảm hơn vật chất là sai, cho đến khi mình gặp được ny bây giờ cũng “tay trắng” như mình. Nhưng mình mãn nguyện với tình hình hiện tại, và cũng thấy hồi đại học thật trẻ con khi cả 2 đều áp đặt suy nghĩ của “bản thân” cho người khác, giống như Chi đã nói. Bài viết rất hay và chân thực. Cám ơn Chi về bài viết
Chi Nguyễn says
Cảm ơn bạn đã đọc và chia sẻ nhé. Đọc comment thấy giống hệt chuyện của mình và một số bạn hồi đại học 🙂
Hien Nguyen says
Em biết chị qua Podcast ạ, và rồi em tìm qua blog của chị đọc. Em đọc cũng vài bài rồi ạ, bài nào cũng hay với giọng văn rất nhẹ nhàng mà sâu sắc của chị ạ. Tuy e chưa có làm dâu :)) nhưng dường như qua bài này e như được trải nghiệm những tình huống “khôn” lẫn “dại” để sau này có thể áp dụng vào cuộc sống hằng ngày ạ. Em cảm ơn chị ạ<3
Juicy says
Hi chị Chi, dạo này e đọc rất nhiều bài của chị và thấy rất hay, thực tế với cuộc sống. Bài này e thấy c viết cũng rất hay giúp e rút ra đc vài suy ngẫm. Tính e cũng cứ hay bị hiền lành, tốt tính, e gần như chẳng bao giờ tranh đấu với ng khác đòi quyền lợi, với bạn bè gia đình thì e luôn nhường nhịn. Nhưng ở môi trường công sở e thực sự ko thích cái tính đó của e khiến e hay bị ng khác lợi dụng nhờ vả những việc mà đáng ra ngta làm đc, nhiều khi e rất ngại từ chối và ko biết cách từ chối thế nào vì sợ làm mất lòng ng khác, sợ mng nghĩ ko tốt về mình nữa, c có thể khuyên e làm nào để e có thể thay đổi tính cách này của e ko 🙁
Chi Nguyễn says
Chào em. Chị nghĩ tốt bụng luôn là đức tính tốt nhưng không nên để quá mức tới độ nhường nhịn mọi thứ và bị lợi dụng. Chị nghĩ em nên tập luyện về tư tưởng trước, xây dựng sự tự tin bên trong để em cảm thấy tự tin hơn, sau đó em tập từ chối những yêu cầu thái quá trước, sau đó dần dần tăng tiến từ chối nhiều hơn những yêu cầu em không muốn làm… Đây là cả một hành trình dài, chủ yếu tập trung phát triển bản thân từ bên trong thì em sẽ trưởng thành và có nhiều sức mạnh hơn để từ chối. Chúc em thành công nhé!