“Mini Posts” là chọn lọc các bài viết ngắn được yêu thích nhất trên Facebook và Instagram của blog (dựa trên lượt like, comment, share). Mục đích của “Mini Posts” là đồng hành với các bài viết chính trên blog và cập nhật cuộc sống hàng ngày của tác giả Chi Nguyễn.
Mini Post #11 là chuỗi bài về đề tài người mẹ — là trải nghiệm của tôi khi sắp làm mẹ, là trang nhật ký cũ tôi viết về mẹ, và là những suy nghĩ của tôi về lối sống tối giản sau khi đã có con. Thời gian này, tôi vừa trải qua những tháng đầu mang thai tương đối vất vả và bắt đầu quay lại nhịp độ bình thường với công việc, cuộc sống, và một kỳ nghỉ “babymoon” trước khi vào một giai đoạn mới (29/6/2018 – 7/8/2018)
Ngày 29/6/2018: “Cô gái bên con lợn nái” 🐷
Vài tháng nay tôi ít cập nhật hẳn trên mạng xã hội, chỉ có thể duy trì đăng bài hàng tuần cho blog. Lý do chính là đây.
Tôi đang mang bầu một em bé (“Bambi”) đến tháng thứ 5. Ba tháng đầu ốm nghén, mệt mỏi, mất tập trung kinh khủng nên hầu như tôi chẳng làm được gì, viết được vài trăm chữ, đọc sách được dăm ba trang là lại phải leo lên giường đi ngủ. Từ một người làm việc cả ngày lẫn đêm, đùng một cái chuyển sang… ngủ cả đêm lẫn ngày – thật kinh dị! Nhưng thời gian này cũng dạy cho tôi cách thả lỏng, chăm sóc bản thân, và tin rằng mọi việc sẽ vẫn ổn mà không nhất thiết lúc nào cũng phải sục sôi hoạt động.
Tháng thứ tư tôi bắt đầu cảm thấy đỡ hơn và nhúc nhích làm được một số dự án dang dở, mỗi ngày một chút, một chút một. Tháng thứ năm này là tháng du lịch, tôi đã và đang tiếp tục di chuyển đến khá nhiều nơi. Những chuyến du lịch gần đây khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn, trở lại là chính mình hơn, và nhiều năng lượng hơn mặc dù phải “bê vác” bụng bầu ngày càng nặng.
Tôi đã từng viết trên blog rất nhiều trải nghiệm cá nhân nhưng có lẽ, chưa có trải nghiệm nào có ý nghĩa lớn lao và sâu sắc như mang bầu và chuẩn bị làm mẹ. Bambi chưa ra đời nhưng đã dạy cho tôi rất nhiều điều về cuộc sống. Tôi nóng lòng được chia sẻ với bạn đọc trải nghiệm của mình qua từng trang viết trong tương lai.
Ngày 2/7/2018: Bất ngờ & Bất ngờ
Sau khi tôi thông báo tin vui có em bé, rất nhiều bạn đọc nói bất ngờ vì trước đó tôi không chia sẻ gì về kế hoạch có con cả. Sự thật là vì tôi vốn là đứa “lì lợm sừng sỏ” nên đến khi bầu sang tháng thứ 4 (tức là cũng mới đây thôi) tôi mới nói cho bố mẹ biết, còn đa phần bạn bè, họ hàng thân thiết thì cũng mới biết tuần trước thôi. Trong thời gian đó, mẹ ruột và mẹ chồng tôi có mấy lần gọi điện hỏi thăm “kế hoạch” thì tôi toàn bảo: “Mẹ cứ bình tĩnh!” trong khi đó đã ốm nghén cả mấy tháng, đi bác sĩ vài lần rồi. Đấy là bởi vì tính tôi từ nhỏ hay lẳng lặng việc mình mình làm, không muốn nói ra là bầu bí hay ốm nghén gì ngay để mọi người lo lắng – nhất là khi phải sống xa gia đình. Thêm nữa là mấy tháng đầu, Bambi mới được vài cen-ti-mét, còn chưa rõ hình hài nên tôi cũng muốn con ổn định rồi mới chia sẻ tin vui. Chồng tôi cũng từng chứng kiến mấy bạn nữ ở chỗ làm không may sẩy thai trong mấy tháng đầu rất tội nên cả hai vợ chồng đều thống nhất đợi đến Ngày Của Mẹ (Mother’s Day), khi tôi sang tháng thứ tư rồi, thì mới thông báo làm quà cho hai mẹ hai bên. Món quà đặc biệt bất ngờ làm hai mẹ đều sốc, “đập bàn đập ghế”, phản ứng mãnh liệt – đó là một Ngày Của Mẹ rất vui và hạnh phúc.
⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀
Giới tính của em bé thì vợ chồng tôi mới biết từ hai tuần trước đây thôi. Trước đó, ai cũng nói là tôi sẽ có bé gái. Chồng tôi cũng kêu là nhất định con gái rồi, thích quá, ngày nào cũng “tiêm” vào đầu vợ là phải đặt tên con gái với mua đồ màu hồng. Đến mức tôi có mua một cái quần yếm hơi con trai một tý mà chồng cũng giẫy nảy lên, bảo là sáng thứ 2 đi siêu âm ra con gái rồi chiều em nhớ đem trả quần luôn cho bé trai khác còn mặc. Thế nên lúc bác sĩ siêu âm chỉ vào màn hình con trai rành rành ra rồi hai vợ chồng mới trố mắt nhìn nhau. Chồng còn đang ú ớ, vợ đã rú lên: “You’re wrong!!! You lost our bet!!!” (Sai rồi nhé, lêu lêu!). Nhưng bản thân tôi cũng bất ngờ nên hỏi lại bác sĩ: “Ơ thế nếu là con gái thì khác thế nào ạ?” Bác sĩ mới nhìn trân trối bảo: “Con gái thì … không có cái gì để nhìn như đang thấy trên màn hình cả” (khổ thân bác sĩ thi thoảng gặp bệnh nhân đã ngu ngơ lại hay hỏi). Sau đó tôi phải làm thêm một xét nghiệm gen nữa (xét nghiệm này cũng có thể làm từ sớm) và kết quả cũng rõ ràng là con trai. Đến lúc này hai vợ chồng mới tâm phục khẩu phục ra về.
Vợ chồng tôi từ đầu đã quan điểm con cái là lộc trời cho nên con nào cũng yêu cả. Nhưng buồn cười là mặc dù tỷ lệ giới tính là 50/50 (hoặc trai hoặc gái) thế mà kết quả cũng gây bất ngờ. Bây giờ nghĩ lại cả quá trình đồn đoán giới tính rồi đi siêu âm đúng là những kỷ niệm hài hước và ngộ nghĩnh đúng kiểu cặp đôi ngây ngô tập làm bố mẹ lần đầu.
Hôm nay tôi đến văn phòng và tình cờ mở ra cuốn nhật ký cũ mang từ Việt Nam sang và đọc được một trang viết này về mẹ. Nhật ký ghi tháng 7/2012 (6 năm trước) – khi đó tôi mới 23 tuổi, vừa ra trường đi làm được một năm nhưng cũng vừa nghỉ làm để tập trung làm hồ sơ du học. Trang nhật ký viết thế này:⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀
CHỈ CÓ MẸ
Chỉ có mẹ mới 100% sẵn sàng làm mọi thứ để cho Chi học bài, đi ngủ mệt, hoặc đi chơi với bạn mà không một lời phàn nàn.
⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀
Chỉ có mẹ mới đi cùng Chi khắp nơi giữa trời nắng cả ngày Chủ nhật nghỉ ngơi quý giá để mua một cái váy mà Chi nghĩ là đẹp còn mẹ thì không. Nhưng mẹ vẫn rút tiền ra trả một nửa cái váy vì mẹ biết Chi mặc lên có thể rất thích những cũng sẽ “xót xa” khi phải bỏ ra một khoản tiền lớn để mua nó.
⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀
Chỉ có mẹ mới có thói quen dậy sớm, tiễn Chi ra cổng và nói “Good luck!” trước mỗi kỳ thi, mỗi lần phỏng vấn xin việc, xin visa…
⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀
Chỉ có mẹ mới mở máy điện thoại và đến đón Chi mỗi khi Chi bị cảnh sát giao thông giữ vì lỗi lầm gì đó, hay khi xe máy Chi bị hỏng. Nếu không đến được, mẹ luôn gọi cho ba và kêu ầm lên là: “Đến ngay cứu con!”
⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀
Chỉ mẹ mới cho Chi thêm tiền mỗi tuần đi cafe với bạn, mặc dù Chi đã lớn, đã đi làm, và cũng có tiền. Vì mẹ nghĩ các bạn Chi cũng đi làm rồi chắc sẽ uống cafe ở những chỗ sang trọng, đắt tiền hơn xưa; và mẹ không muốn Chi cảm thấy mình kém hơn ai hết.
⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀
Chỉ có mẹ mới nhảy lên vỗ tay đen đét khi nghe tin Chi được nhận vào làm công việc tốt, ổn định, có vị thế trong xã hội — làm cô giáo ở trường đại học như mẹ vẫn mong muốn. Nhưng rồi cũng chỉ có mẹ mới ủng hộ Chi khi Chi quyết định nghỉ công việc tốt ấy. Vì mẹ không chịu được vẻ mặt của Chi mỗi sáng đi làm, vì mẹ biết điều mẹ muốn chưa chắc đã là điều Chi cần. Vì mẹ bảo: “Chi hạnh phúc là mẹ hạnh phúc”
⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀
Mặc dù luôn biết là mình may mắn khi lớn lên trong tình yêu của gia đình, nhưng đọc lại những dòng này mới thấy được là cô bé Chi ở tuổi 23 vẫn được mẹ chăm lo và chiều chuộng đến thế nào. Giờ “cô bé” ấy đã gần 30 tuổi, cũng sắp làm mẹ, và phần nào hiểu được sự xót xa mà cha mẹ dành cho con cái. Có lẽ, bên cạnh những kế hoạch lớn lao nhằm báo đáp công ơn cha mẹ, điều giản dị nhất một người con có thể làm là tôn trọng chính bản thân, chăm sóc tốt cho mình, và không làm điều gì hủy hoại cuộc đời mình để cha mẹ phải xót xa thêm. Và có lẽ, mong muốn của cha mẹ cũng chỉ giản dị có vậy thôi…
⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀⠀
Cảm ơn mẹ
Chi
Ngày 5/8/2018: Một lời khuyên về cân bằng công việc và cuộc sống
“Work-life balance isn’t about a 50/50 split. It’s about being 100% present.” (“Cân bằng công việc-cuộc sống không phải là chia đều 50/50. Mà là tập trung 100% cho hiện tại”) – Christy Wright.
Đúng vậy! Việc cân bằng công việc và cuộc sống một cách hoàn hảo là điều gần như không thể thực hiện được. Đặc biệt đối với phụ nữ, ra ngoài bận rộn phát triển sự nghiệp, kiếm tiến cho gia đình thì lại thấy có lỗi khi thiếu thời gian chăm sóc chồng con; khi dành thêm thời gian cho chồng, cho con thì lại tiếc nuối, tủi thân vì mình không được phát triển hết năng lực, không làm chủ được tài chính, tương lai. Bởi vậy, cách tốt nhất là sống 100% cho hiện tại. Khi đi làm thì tập trung toàn tâm toàn ý cho công việc, khi về nhà thì hoàn toàn tận hưởng thời gian với gia đình. Đừng nên để hai thứ trộn vào nhau, làm rối lên suy nghĩ của mình. Dù một ngày chỉ có 30 phút cho công việc hay 30 phút bên gia đình, nếu 30 phút đó hoàn toàn tập trung, nó sẽ có chất lượng hơn nhiều 3 tiếng hay 23 tiếng xao nhãng – làm việc này nhưng nghĩ đến việc kia, ở bên người này nhưng lại nghĩ đến người khác… Sống cho hiện tại giúp làm cuộc sống có chất lượng hơn, bớt đi cảm giác căng thẳng, ngột ngạt, tội lỗi, bất mãn với cuộc sống của mình. #bepresent
Ngày 7/8/2018: “Minimalist Mom & Baby”
Từ khi biết tin tôi có bầu tới giờ, rất nhiều bạn đọc gửi lời chúc mừng và hỏi thăm hàng ngày (cảm ơn mọi người rất nhiều!). Trong số đó, có nhiều bạn cũng nói rằng tò mò không biết phong cách sống tối giản của tôi sẽ thay đổi như thế nào sau khi có em bé; các bạn cũng chia sẻ là nhiều lần muốn áp dụng quy tắc sống tối giản nhưng vì có con nhỏ, nhiều đồ đạc trong nhà, rồi tối ngày bận rộn nên cảm thấy không thể. Thành thực mà nói, tôi nghĩ cuộc sống của mình sau khi có con sẽ có nhiều điều thay đổi NHƯNG nếu có một điều gì ít có khả năng thay đổi nhất thì chỉ có thể là Lối Sống Tối Giản. Đó là suy nghĩ thật của tôi, và cả chồng tôi nữa. Vì tối giản hoá cuộc sống đã làm thay đổi về mặt TƯ DUY của vợ chồng tôi quá nhiều (bạn nào đọc “Một cuốn sách về Chủ nghĩa tối giản” sẽ hiểu được phần nào hành trình này của chúng tôi) nên tôi không thể tưởng tượng được làm sao có thể quay lại lối sống cũ như đây được nữa. Tối giản đã ăn sâu vào không chỉ thói quen dọn dẹp, mua sắm mà còn cả nếp nghĩ và cách hành xử trong mọi mặt hàng ngày của cuộc sống.
Và vì từng chứng kiến lối sống tối giản giúp cho gia đình mình và những người xung quanh thay đổi tích cực đến thế nào, tôi cũng muốn con mình ra đời với các giá trị tích cực của lối sống tối giản. Hiện tại tôi bắt đầu bằng việc chuẩn bị cho con những món đồ đầu đời cần thiết, không quá thừa thãi, phung phí; mình cố gắng sắp xếp khoa học, gọn gàng để đón con vào môi trường mới thoáng đãng, sạch sẽ, an yên. Tôi sẽ không ép con phải chọn theo cách sống nào nhưng vì là con của tôi nên con sẽ lớn lên trong môi trường mà tôi tự tin là tốt nhất cho con; sau này con lớn, nếu con thay đổi và có chọn lựa khác đi, tôi nghĩ đó cũng là quy luật tự nhiên của trưởng thành.
Tất nhiên, vì tôi mới làm mẹ lần đầu nên có thể những điều mình dự định sẽ sai khác ít nhiều so với thực tế. Nhưng tôi cũng xem đây là cơ hội để trải nghiệm lối sống tối giản theo một cách rất khác – cũng là một chất liệu sống và viết mới mà mình chưa từng có bao giờ. Tôi tự tin rằng thay đổi trong cuộc sống là cần thiết và sẽ học được rất nhiều hơn nữa khi nuôi dạy một “minimalist baby” 👶🏻.
Cảm ơn tất cả bạn đọc đã gửi lời chúc mừng, thăm hỏi, và thường xuyên dõi theo hành trình mang thai và chuẩn bị làm mẹ của tôi. Hành trình này, dù mới bắt đầu, đã khiến tôi cảm thấy gần gũi hơn với những bạn đọc có gia đình và con nhỏ, thấu hiểu nhiều hơn nỗi hy sinh, lo lắng, vất vả của người làm mẹ. Chắc chắn trong tương lai, blog sẽ có thêm nhiều bài viết sâu sắc và đa chiều hơn về đề tài gia đình. Cảm ơn mọi người một lần nữa đã dõi theo và trở thành một phần trong trải nghiệm cuộc sống của tôi!
Be Present,
Chi Nguyễn
*** Vui lòng đọc kỹ yêu cầu về Bản Quyền-Cộng Tác trước khi sao chép hoặc trích dẫn nội dung và hình ảnh của blog
Khuong Thanh says
Đọc blog của chị Chi từ lâu đã thành thói quen của em mỗi ngày. Chị đã cho em nhiều góc nhìn tích cực từ những việc dù là rất nhỏ. Chúc chị Chi và em bé luôn khoẻ nhé!
À, em định hỏi chị Chi một tí về việc lập blog. Em muốn dùng WordPress và đang phân vân chọn hosting & domain provider. Chị Chi cho em hỏi chị đang dùng của hãng nào và có recommend gì khác không? Cảm ơn chị Chi nhiều.
Chi Nguyễn says
Chào em! Cảm ơn em đã theo dõi blog. Chị dùng Blue Host nhưng em cũng có thể dùng những công ty khác có cung cấp tên miền em muốn. Về WordPress, chị cũng dùng WordPress nhưng phải nói lên sự thật là bây giờ có nhiều brands khác thân thiện với người dùng hơn Wordpres như Wix hay SquareSpace. Nếu em biết một chút về coding hay em muốn sửa mã nguồn thay đổi kết cấu của trang nhiều thì có thể WordPress phù hợp nhưng nếu em mới sử dụng và không có nhiều kiến thức về code thì chị nghĩ em có thể tìm hiểu thêm những lựa chọn khác thân thiện hơn.
Minh Tâm says
Woa, chúc mừng chị, mong chị luôn có sức khỏe tốt để đồng hành cùng bé. Bài viết của chị giống đến 80% suy nghĩ của em về vấn đề một người mẹ minimalist tương lai.
Cám ơn chị đã chia sẻ ạ.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em đã đọc bài viết. Sắp tới chị sẽ có thêm bài về ” minimalist mom & baby” 🙂
Kim says
Cảm thấy thật may mắn khi được biết tới chị :X
Cảm ơn chị đã chia sẽ những điều tươi đẹp ngọt ngào này!
Chúc 2 mẹ con khỏe mạnh và có thật nhiều trải nghiệm thú vị cùng nhau mỗi ngày ạ XD
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em <3
Tuyết Ong says
Cảm ơn chị rất nhiều, thật đồng cảm khi em cũng là 1 mẹ bỉm. Khác biệt là em sinh 3, cũng theo chủ nghĩa tối giản và cũng rất thích nguồn năng lượng tích cực mà chị chia sẻ. Biết ơn và yêu thương chị thật nhiều, mong mỗi ngày đều đọc được những bài viết tích cực từ chị.