Tôi đã viết blog được đúng 1 năm. Hơn 50 bài viết được đăng, xấp xỉ 2 triệu từ được đánh ra, 867 comments được trả lời. Thật không thể tin được! Tôi còn nhớ lần đầu tiên nói với chồng tôi về ý định viết blog, tôi tưởng mình điên. Lấy đâu ra ngần ấy thời gian để viết và duy trì một blog? Viết được rồi thì liệu có ai đọc không? Nhưng quan trọng hơn, viết để làm gì? Tôi còn nhớ lần đầu tiên nhắn tin cho mẹ tôi hỏi: “Con nên xưng là “tôi” hay là “mình” khi viết blog?” – bây giờ, việc xưng “tôi” đã trở thành một điều không phải bàn cãi; nhưng ở thời điểm đó, rất nhiều yếu tố được cân đo, đong đếm để ra được một quyết định nho nhỏ này. Tôi cũng nhớ lần đầu mình viết tiếng Việt sau hơn 3 năm viết hoàn toàn bằng tiếng Anh — đó là mục Giới Thiệu với chỉ trên dưới 700 từ. Tôi lo lắng đến mức đọc không hiểu mình viết gì, phải gửi cho bố mẹ tôi biên tập lại. Cầm lại bản biên tập chi chít dấu bút đỏ sửa từ lỗi chính tả đến lỗi diễn đạt rồi đặt câu, dùng từ, tôi lắc đầu nghĩ: “Nếu không tìm ra cách lấy lại khả năng viết tiếng Việt của mình NGAY BÂY GIỜ, tôi thà đánh sập trang web khi nó còn trong trứng nước còn hơn cho đăng lên những bài viết lơ lớ, lai căng”.
Vậy mà 1 năm đã đi qua, blog vẫn tồn tại. Ý tưởng ban đầu thì vẫn vậy, chỉ khác là đã có rất nhiều thời gian, công sức, mồ hôi, nước mắt, và cả máu được đổ ra để duy trì blog này. Trong hơn 1 năm qua, tôi đã chia sẻ rất nhiều về hành trình của mình, những gì tôi học được từ cuộc sống, từ sách vở/nghiên cứu khoa học, từ những con người thú vị, từ những thử nghiệm không ngừng để tăng cường hiệu suất làm việc và sống một cuộc sống tích cực, giàu ý nghĩa. Nhưng có rất nhiều chuyện bên lề, “sau hậu trường” của blog mà tôi chưa từng viết. Vậy, trong 1 năm qua, đã bao giờ bạn tự hỏi:
Lý do thực sự của tôi khi viết blog là gì?
“Tại sao bạn lại viết The Present Writer?” – đây là câu hỏi tôi nhận được nhiều nhất trong 1 năm qua. Tôi thường trả lời chung chung, đại khái như: “Bạn biết đấy, tôi viết vì tôi muốn chia sẻ kiến thức và truyền cảm hứng cho mọi người, tôi muốn blog là “dòng nước trong” lan tỏa trong xã hội điện tử nhiều tiêu cực, giải dối, rối ren này”… vân vân và vân vân…. Bạn có thể lại hỏi tiếp: “Nhưng lý do thực sự cơ – lý do tận cùng bên trong, từ nơi cốt lõi, thứ thực sự, thực sự thôi thúc bạn viết blog là gì?” Khi đó, tôi sẽ trả lời rằng tất cả các lý do kia đều là thật, nhưng lý do lớn nhất tôi viết blog là vì tôi.
Tôi sinh ra vốn là một người viết (writer) nhưng rất nhiều năm, tôi chạy trốn bản ngã này. Tôi cảm thấy cách viết của mình không phù hợp với văn chương, cũng chẳng phải là báo chí, càng không đúng là nhật ký, và cũng chưa đến mức giảng dạy, lý luận gì. Tôi thử viết blog, nhiều lần, rất nhiều lần; nhưng lần nào viết được vài tháng tôi cũng bỏ ngang vì áp lực, cảm thấy như hàng trăm con người vô hình đang đánh giá mình ở đằng sau bàn phím, và cảm thấy chính mình cũng chưa tìm ra được một tiếng nói riêng. Suốt hơn 3 năm đầu sống ở nước ngoài, tôi hầu như không viết tiếng Việt; tôi chuyển toàn bộ khả năng ngôn ngữ của mình vào tiếng Anh — nghĩ bằng tiếng Anh, nói chuyện với bản thân bằng tiếng Anh, viết nhật ký bằng tiếng Anh….— để trở thành một người làm nghiên cứu quốc tế thực thụ. Tôi học được rất nhiều điều từ nghiên cứu, cũng xuất bản được vài bài báo khoa học bằng tiếng Anh, và nhận được nhiều học bổng; nhưng từ sâu thẳm bên trong, tôi vẫn thấy mình đang thiếu đi một cái gì. Nghiên cứu có ý nghĩa gì khi tất cả tài liệu xuất bản quý giá được khóa lại, gắn lên mình dấu đô-la, và chỉ trao tay đến những người trong giới học thuật? Khoa học có ý nghĩa gì khi được viết bằng thứ ngôn từ và cách diễn đạt trúc trắc đến mức chỉ một phần rất nhỏ những người có bằng Ph.D. mới hiểu hết được? Tôi thực sự muốn viết một cái gì đó, một cái gì đó rất khác.
Mùa hè năm 2016, tôi trở lại với ý tưởng viết blog. Nhưng khác với mọi lần, lần này suy nghĩ về việc mở một blog mới thôi thúc tôi cả ngày lẫn đêm. Tôi thậm chí không thể ngủ được, không thể ăn được, và cũng không thể đọc thêm được một cái gì mới nếu không viết ra hết ý tưởng của mình. Đó là lần đầu tiên mà tôi cảm thấy mình không thể không làm một điều gì đó đến vậy. Và thế là The Present Writer ra đời, trước nhất là để giải tỏa cho chính bản thân tôi, sau đó mới là để chia sẻ và truyền cảm hứng sống tới mọi người.
Chính vì lý do viết là để cho tôi này, rất nhiều quyết định trong quá trình xây dựng và phát triển blog được đưa ra xoay quanh lựa chọn cảm tính của tôi. Ví dụ như quyết định viết tiếng Anh hay tiếng Việt. Thành thật mà nói, ở thời điểm 1 năm trước (và có lẽ tới tận bây giờ), viết tiếng Anh dễ dàng đối với tôi hơn viết tiếng Việt nhiều lần vì tôi vốn đã tư duy bằng tiếng Anh, lại lên ý tưởng viết lách bằng tiếng Anh, và đọc nhiều tài liệu tiếng Anh để tham khảo cho blog. Hơn nữa, viết một blog bằng tiếng Anh sẽ có lợi hơn cho sự nghiệp ở nước ngoài của tôi (từng có nhiều giáo sư, đồng nghiệp quan tâm đến The Present Writer nhưng không thể đọc được trọn vẹn blog). Nhưng cuối cùng, tiếng Việt vẫn là lựa chọn của tôi. Với cường độ làm việc 8-10 tiếng/ngày, tôi cảm thấy tiếng Anh dần trở thành ngôn ngữ của “công việc” và tôi cảm thấy chán ngán khi tiếp tục mang công việc vào hoạt động sở thích của mình. Với việc viết tiếng Việt, tôi cảm giác mình tìm được sự cân bằng tốt hơn giữa công việc và cuộc sống, việc viết lách cũng vui hơn, không có cạnh tranh, không có kỳ vọng, cũng bớt đi sự lo lắng về đánh giá của người khác. Tôi viết vì tôi thích thế, chỉ vậy thôi.
Bởi thế, có những thứ tôi viết ra chỉ dành cho bạn đọc (như chuỗi bài viết “Học tiếng Anh cho người lỡ cỡ” hay “The Chi’s List”) nhưng có những thứ tôi viết ra hầu như chỉ để cho tôi (như bài viết về ông bà tôi, mèo Friday, trưởng thành…). Những bài viết kiểu “ích kỷ” như vậy tôi không kỳ vọng được bạn đọc đón nhận nồng nhiệt (đôi khi hóa ra lại được đón nhận nồng nhiệt nhất !😂) nhưng là những bài tôi cảm thấy mình cần phải viết, vì nếu không viết ra, tôi sẽ không ăn, không ngủ, và không đọc được thêm một cái gì mới. Vì thế, viết đôi khi trở thành một trong những lý do để tôi tồn tại; và trong quá trình tồn tại của mình, nếu những gì tôi viết ra giúp ích được ít nhất một ai đó ngoài kia (một người thôi cũng được), tôi sẽ vẫn tiếp tục viết. Đó là cam kết của riêng tôi từ những ngày đầu làm blog.
Tôi hưởng lợi gì từ việc viết blog?
Đây là câu hỏi mà nhiều người thắc mắc nhưng mọi người thường quá “ý tứ” để không hỏi tôi một cách trực diện. Viết blog thì để làm gì? Tôi nghĩ đây là một câu hỏi rất nên được trả lời thấu đáo.
Trước hết, The Present Writer là một dự án hoàn toàn phi lợi nhuận. Trong 1 năm vừa qua, tôi chưa từng kiếm được một đồng nào từ blog; thậm chí, hàng tháng, blog còn ngốn của tôi một khoản tiền không nhỏ cho việc mua tên miền và host trang web, đó là còn chưa kể đến hàng chục loại kinh phí “đầu tư ban đầu” khác. Tôi cũng chưa từng nhận được một khoản tài trợ nào để quảng cáo hay dùng thử các sản phẩm được nhắc đến trên blog. Vì vậy, nếu tính toán về lợi nhuận kinh tế thì số tiền blog mang về cho tôi là âm.
Nhưng đây hoàn toàn là lựa chọn của tôi. Khoảng 8 tháng trước, khi blog bắt đầu có lượng bạn đọc ổn định, lượng view trang web tăng lên đều, tôi đã nhìn thấy cơ hội chạy quảng cáo (ad) trên trang. Nếu bạn thường xuyên đọc các trang mạng, chắc chắn bạn cũng để ý đến nhưng dòng quảng cáo chạy dọc hoặc ngang trên trang (từ những trang blog nhỏ đến những trang báo mạng lớn như kenh14 hay dantri đều có) — những quảng cáo này đều là nguồn lợi nhuận. Đôi khi, lợi nhuận từ quảng cáo không nhiều (tùy theo lượng view), nhưng chắc chắn đủ để duy trì hoạt động cơ bản của một trang web. Tôi đã từng rất phân vân liệu mình có nên treo một bảng quảng cáo nhỏ để chi trả những chí phí bắt buộc của blog hay không; nếu lượng bạn đọc ngày một tăng, đây có thể trở thành một nguồn thu nhập bên lề của tôi. Nhưng cuối cùng, tôi quyết định không để bất kỳ quảng cáo nào trên blog cả. Là một người theo Chủ nghĩa tối giản, việc có một “không gian số” sạch, thoáng, đơn giản rất quan trọng đối với tôi. Tôi cũng không muốn bạn đọc bị mất tập trung khi đọc bởi những dòng quảng cáo mua nọ, bán kia nhấp nháy trước mắt. Hơn nữa, vì blog có giá trị tinh thần rất lớn đối với tôi, tôi chưa bao giờ và sẽ không bao giờ biến blog thành công cụ kiếm tiền. Tôi coi tất cả bạn đọc như là bạn bè thực thụ vì mọi người luôn chịu khó đọc và lắng nghe những tâm sự của tôi, vậy thì cứ cho khoản chi phí duy trì blog là tiền cà-phê tôi mời các bạn ngồi quán mỗi tháng. Nếu tính như thế chia ra đầu người theo lượt đọc blog thì mấy ly cà-phê này hóa ra lại rất rẻ 😄.
Làm blog không vì tiền nhưng đổi lại, tôi có sự tự do tuyệt đối. Tôi chưa bao giờ phải stress vì số lượt đọc bài viết mới hay lượt view trang web mỗi tuần. Tôi vui vì bạn đọc tìm được đến blog và bước cùng hành trình của tôi. Nhưng tôi cũng không quá buồn khi thấy bạn đọc ngừng theo dõi blog, tôi chỉ nghĩ có thể chúng ta cùng trưởng thành lên và đi trên những con đường khác nhau, vậy thôi. Tôi cũng không chịu áp lực phải viết những gì mà “số đông thích”, phải chạy theo những tin tức đang nóng hổi, hay phải giấu đi cá tính riêng của mình. Trở lại lý do thực sự viết blog là để cho tôi, với việc không thu lợi nhuận từ blog, tôi cảm thấy mình có quyền được viết những bài viết “ích kỷ” – những bài viết trần trụi cảm xúc còn sần sùi, thô nguyên của tôi, và chỉ cho tôi mà thôi. Tôi có thể viết tất cả những gì mình thích, vào bất kể thời điểm nào mình muốn, và cho bất cứ ai. Sự tự do này không thể tính được bằng tiền.
Mặc dù không có được bất kỳ lợi ích kinh tế nào, trong 1 năm qua, tôi đã học được vô cùng nhiều điều tuyệt vời mà nếu không viết blog, tôi chắc chắn sẽ không bao giờ chạm đến được. Từ khi bước dần ra khỏi “vỏ ốc” của mình, tôi mới biết thêm được rất nhiều người Việt trẻ tài năng, nhiệt huyết, làm đủ mọi ngành nghề sáng tạo trên khắp thế giới. Blog là cầu nối đưa tôi đến với nhiều người mà tôi hằng ngưỡng mộ và những người này lại truyền cảm hứng cho tôi tiếp tục làm blog. Những gì tôi học được trong 1 năm qua có thể nhiều hơn cả 3 năm trước đây cộng lại. Tôi biết nhiều hơn về những gì đang xảy ra ở Việt Nam và tự hào khi được sánh cùng hàng ngũ những người Việt trẻ năng động đang học và làm việc ở nước ngoài. Tôi cũng học được vô vàn nhiều điều thú vị từ bạn đọc blog. Mọi người thực sự là những người tốt nhất, thân thiện nhất, và tình cảm nhất tôi từng tiếp xúc trên mạng. Bạn đọc luôn đưa ra cho tôi những gợi ý thú vị và động viên chân thành để giúp tôi bước tiếp. Mọi người thường gọi tôi là “người truyền cảm hứng” nhưng sự thực, tôi mới được truyền cảm hứng từ mọi người. Nhìn lại 1 năm qua, tôi thực sự biết ơn cuộc đời vì đã cho tôi cơ hội này để được trưởng thành hơn.
Làm blog có khó đến thế không?
Một năm qua, tôi nhận được rất nhiều câu hỏi từ các bạn aspiring bloggers – những người có ý định viết blog. Các bạn thường hỏi: “Làm blog có khó lắm không?” Câu trả lời ngắn gọn của tôi thường là: “Rất khó”.
Thành thực là nói, không khó gì để xây dựng một blog như The Present Writer (tên miền, thiết kế, chủ đề, nội dung chính…) nhưng để duy trì blog ra bài đều đặn, với chất lượng ổn định lại là cả một vấn đề khác. Những ai đã từng viết blog thì có thể hiểu được việc cam kết đăng bài mỗi tuần không khác gì là “tự sát”😂 . Có thể tốc độ viết 1 bài/tuần là chậm đối với người đọc nhưng đối với người viết không chuyên, đây là một nỗ lực vô cùng khủng khiếp. Ngay cả đối với những bloggers chuyên nghiệp, những người viết toàn thời gian và viết vì lợi nhuận, cũng ít ai có thể đăng được 1 bài/tuần. Viết đòi hỏi thời gian, sự tập trung, sức sáng tạo, và tính kỷ luật vô cùng lớn. Nếu không tin, hãy thử viết hàng ngày trong vòng 3 tuần, bạn sẽ hiểu ngay điều tôi đang nói. Bạn có thể viết vào giờ nghỉ, vào buổi tối, vào cuối tuần — okay. Nhưng còn những lúc có việc đột xuất, những deadlines công việc/học tập đổ dồn, những ngày không có cảm hứng viết, những lúc đang gặp vấn đề khó khăn — khi đó, ai sẽ viết thay cho bạn? Vì vậy, trước khi quyết định làm blog nghiêm túc, bạn phải chắc chắn mình sắp xếp tốt được thời gian, làm chủ được bản thân mình, và chịu được hoàn toàn trách nhiệm về lời hứa của mình đối với độc giả.
Nhưng nếu bạn hỏi: “Khó như vậy tôi có nên viết blog không?” Tôi sẽ trả lời: “Có chứ, tại sao không?” Nếu tôi làm được thì bạn cũng sẽ làm được. Có thể bạn không đăng bài được mỗi tuần một lần nhưng có thể làm được mỗi tháng một lần hay hai tuần một lần. Có thể bạn sẽ không viết những bài viết dài như thế này nhưng có thể viết những bài viết ngắn mà chất. Tại sao không? Blog cũng có thể xuất hiện dưới nhiều hình thức và chủ đề, bạn có thể biến blog thành một cuốn sách nói (audio book), thành một chương trình podcast/radio, thành một quyển nhật ký bằng ảnh hàng ngày bạn chụp, hay một kho video bạn quay hàng ngày trên Youtube… Có rất nhiều cách để làm blog; cách làm của The Present Writer hẳn nhiên không phải cách duy nhất và cũng chưa chắc là cách tối ưu nhất.
Tương lai của The Present Writer sẽ như thế nào?
Khoảng 4 tháng trước, khi một người bạn phỏng vấn tôi trên V.O.V. hỏi: “Tương lai của blog sẽ là như thế nào?”, tôi thực sự lúng túng. Tôi viết nhiều theo bản năng và hầu như để cơ hội tự nhiên dẫn đường cho tôi tới nơi cần tới, vì thế, chính tôi cũng không nhìn thấy hết được tương lai của The Present Writer. Nhưng lúc đó, không hiểu tại sao, tôi đã mạnh dạn trả lời: “Có lẽ là một cuốn sách”. Thời gian gần đây, càng viết nhiều hơn, tôi lại càng cảm thấy blog của mình như một bầu trời xanh trong với những đám mây trắng trôi hờ hững; tôi có thể xé toạc bầu trời để đưa cho bạn đọc từng nắm mây nhỏ, nhưng không thể nào chỉ cho bạn đọc thấy được cả bầu trời. Tôi cảm thấy đã đến lúc blog cần xuất hiện dưới hình thức khác, với nội dung sâu sắc hơn, và cách thể hiện logic hơn.
Và hôm nay, nhằm đúng dịp kỷ niệm 1 năm viết blog, tôi vui mừng thông báo với bạn đọc rằng: Tôi đang viết sách! Tôi dự định sẽ cho ra đời một vài cuốn sách ở nhiều chủ đề khác nhau trong tương lai gần. Nhưng trước hết, tôi đang viết một cuốn sách về Chủ nghĩa tối giản (Minimalism). Sách đã được ký hợp đồng với một nhà xuất bản mà tôi rất thích và luôn mong muốn được hợp tác. Tôi cũng đã (âm thầm) viết được đến 2/3 cuốn sách này. Vì vậy, bạn đọc có thể yên tâm với cam kết của tôi để hoàn thành dự án và chỉ cuối năm nay, hoặc cùng lắm đầu năm sau, bạn sẽ có trong tay cuốn sách đầu tay của tôi – một cuốn sách Việt đầu tiên về Chủ nghĩa tối giản. Tôi thực sự rất vui vì có được cơ hội này và muốn chia sẻ với bạn đọc ngay khi cuốn sách còn đang trong quá trình thực hiện để có thể lắng nghe thêm những lời gợi ý, yêu cầu, mong muốn của bạn đọc về cuốn sách. Hơn tất cả, tôi muốn bạn đọc tiếp tục đồng hành cùng tôi trong cuộc hành trình viết sách đầu tay này, như cách mọi người đã làm trong suốt 1 năm qua.
Cảm ơn mọi người vì tất cả! (Ngôn từ đôi khi không nói hết được cảm xúc và sự biết ơn của tôi) ❤️
Be Present,
Chi Nguyễn
*** Vui lòng đọc kỹ yêu cầu về Bản Quyền-Cộng Tác trước khi sao chép hoặc trích dẫn nội dung và hình ảnh của blog
Hà Phạm says
Chị mới nhận được thông báo về bài viết mới của Chi, chị đang làm việc nên cũng chưa muốn đọc ngay bài viết (các bài viết của Chi chị muốn dành thời gian tập trung để đọc) nhưng lướt qua thì được biết là Chi đang viết sách về chủ nghĩa tối giản. Thực sự là chị rất phấn khích khi biết Chi sắp ra sách về đề tài này. Chắc chắn chị sẽ là một trong những người đầu tiên mua sách của Chi. Chúc mừng blog tròn 1 tuổi, chúc Chi luôn mạnh khỏe để có thể hoàn thành được những dự định của mình!
Chi Nguyễn says
Em cảm ơn chị!!! Comment “mở hàng” cho một năm sắp tới của blog lại còn kèm theo ý định “mở hàng” mua sách nữa :D. Em sẽ cố gắng viết tốt để không làm chị thất vọng ạ.
Chị Phương says
Chúc mừng Chi và blog nhé. Blog thực sự là một khu vườn xanh mướt, thư thái và bình yên ! Chị đã học được rất nhiều điều hay từ em, cũng thay đổi theo một cách cực kì tích cực nữa. Cám ơn em!
Chi Nguyễn says
Em cảm ơn chị! Chị Phương là một trong những độc giả đầu tiên của blog! <3
Trương Thanh Mai says
Chúc mừng TPW được một tuổi. Cảm ơn Chi, vì blog của cậu là nguồn cảm hứng rất lớn để tớ quyết tâm viết và duy trì blog. Tớ rất hiểu những khó khăn của việc viết blog mà Chi đã nêu trong bài. Nhiều khi nản quá, chỉ muốn bỏ ý.
Chúc TPW ngày càng có nhiều bài viết hay. Hóng cuốn sách của cậu ^^
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Mai! Tớ rất vui vì nhiều bạn như Mai cũng nói là blog này đã trở thành động lực để mọi người viết nhiều hơn. Bao giờ đến kỷ niệm 1 năm viết blog của Mai thì tag tớ nhé 🙂
Trọng Hào says
Chúc mừng chị, và The Present Writter tròn một tuổi.
Ở trong một xã hội nhanh như hiện nay, có một nơi để đọc, cảm nhận, thì thật sự đáng quý.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em! Nhiều khi viết lách cũng giúp bản thân chị sống chậm lại 🙂
Hoàng Nhung says
Cảm ơn chị. Em đã theo dõi blog của chị từ tháng 10 năm ngoái và nó thực sự là nguồn cảm hứng cho em những khi em bế tắc. Em mong chờ cuốn sách của chị xuất bản. Chúc mừng chị và blog!
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em đã là một độc giả thường xuyên của blog <3
Văn Thuỷ says
Thực sự thì mình mới chỉ tìm thấy blog này cách đây một tuần thôi. Cũng chưa hiểu nhiều về blog, chưa cảm thấy thứ mà có người gọi là “khu vườn thư thái” đâu 😙. Nhưng hôm nay đọc bài này thấy có gì đó “kết kết”. Có lẽ chăng vì tim mình đang thầm nhủ “tác giả có gì đó giống mình quá😂”. Mình cũng muốn đợi quyển sách của chị.
Chi Nguyễn says
Chào mừng bạn đã đến với blog! Những tuần vừa qua cũng hơi đặc biệt đối với mình vì có nhiều chuyện không vui xảy ra nên blog cũng viết về những chủ đề trầm hơn và nghiêm túc hơn, nếu bạn đọc lại những bài viết trước có thể sẽ thấy rõ hơn nét trong trẻo của “khu vườn thư thái” (cảm ơn bạn đọc nào dễ thương đã dùng những từ này để tả về blog :D)
Hạnh Ngo says
Em rất háo hức chờ đợi sách của chị.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em. Chị sẽ cập nhật tiến độ viết thường xuyên trên blog
Nguyễn Thái Phương says
Chúc mừng Chi và blog ThePresentWriter! Mấy hôm trước mình mới submit form Q&A hỏi Chi có định viết sách không thì nay đã tìm được câu trả lời, vui thiệt. Mình tin là quyển sách nhất định sẽ rất tuyệt vời.
Mình thích những blogger viết cho bản thân mình trước, vì đó là những bài viết thành thật, mà những gì thật lòng thì rất dễ đi vào lòng người.
Cảm ơn Chi!
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Phương! Mình cũng đọc được câu hỏi của bạn trên Q&A nên mới quyết định chia sẻ luôn ở bài viết này (ban đầu mình định viết xong mới nói – hihi – nhưng sau mình nghĩ chia sẻ lại quá trình viết và nhận phản hồi của mọi người vẫn tốt hơn). Cảm ơn Phương vì đã đọc những chia sẻ viết cho bản thân mình trên blog
Nguyễn Hà says
Chờ đón sách của Chi nha <3
Duong Cao says
Rất háo hức chờ đợi sách của Chi và vẫn hi vọng The Present Writer tiếp tục được duy trì với nhiều bài viết đa dạng hơn nhé 🙂
Thảo Trần says
Cảm ơn Chi vì đã viết những bài viết truyền cảm hứng cho mình và nhiều người . Blog của Chi làm mình trông chờ đến sáng thứ 4 hàng tuần hơn 🙂
Rất mong đợi cuốn sách của Chi
Hồng Nguyễn says
Hi chị Chi, thật vui khi biết tin chị Chi sắp ra sách, chắc chắn e sẽ mua sách của chị hihi. E tình cờ biết đến blog của chị Chi từ những ngày đầu và yêu thích luôn blog bởi cách viết đơn giản, khoa học và vẫn rất trong trẻo, hệt như 1 khu vườn tươi mát ý ạ. Chúc c luôn có niềm vui mỗi ngày 😀
Quế Vũ says
Chúc mừng chị Chi ạ.
Em rất thích tìm hiểu về Chủ nghĩa tối giản. Các cuốn sách về chủ nghĩa tối giản của Nhật hoặc nước ngoài cũng có không ít. Tuy nhiên văn hóa người Việt mình lại rất khác, nên nếu có 1 cuốn sách về lối sống này bởi một người Việt Nam thì tuyệt hơn rất nhiều. <3
Hoa says
Chúc mừng The Present Writer tròn một tuổi, cảm ơn Chi đã duy trì blog, mình luôn mong chờ những bài viết của bạn hàng tuần, và rất vui mừng đón chờ cuốn sách của bạn!
Huyền Nguyễn says
Chúc mừng Chi nha, hihi ^__^
Chi Nguyễn says
Cảm ơn ạ <3
mily says
Chào Chi,
Chúc mừng blog được 1 tuổi. Cảm ơn Chi vì những bài viết rất hay, rất có ích với mình.
Rất mong chờ được đọc sách của Chi ^^
Chi Nguyễn says
Chi cảm ơn bạn đã động viên 🙂
Lâm Hạnh Nhật Thơ says
Chúc mừng TPW tròn 1 tuổi. Hi vọng blog sẽ có thêm nhiều bài viết, bài chia sẻ hay, hữu ích. Em cũng rất mong chờ cuốn sách mới của chị. 🙂
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em! Chị sẽ cố gắng viết tốt để không mất công em chờ đợi lâu 😀
Phuongthu says
Nhờ ý tưởng 1 tuần đăng 1 bài của chị mà e cũng cố gắng 1 bài/tuần. Được khoảng 20 bài. Bây giờ đang chững lại c ạ, không có ý tưởng nào để e viết nữa cả. Mà đúng là deadline rồi đủ việc linh tinh cộng lại khiến e lười viết hơn. Em chủ yếu viết về phim mà rất muốn đào sâu hơn về nó. Có chia cả ngày nào xem, viết như thế nào, tìm thông tin, ngày nào sửa, ngày nào đăng. Chị có ý tưởng gì làm sao để mình duy trì lại việc viết không chị và làm thế nào mà lúc mình bí ý tưởng vẫn có bài để post hả chị. Em cảm ơn c nhiều nhé
Chi Nguyễn says
Chào em! Cảm ơn em đã tin tưởng hỏi chị về viết lách và xin lỗi vì chị trả lời comment hơi muộn. Chị rất thích đọc về phim và review phim! Chị nghĩ về việc duy trì viết thì em có thể đưa ra lịch, ví dụ 2 tuần/bài hay gì đó để có mục tiêu viết, viết theo lịch trình chứ không nhất định phải theo cảm xúc – cái này nghe có vẻ khô khan, không “nghệ thuật” lắm nhưng những nhà văn lớn của thế giới như Hemingway hay Stephen King đều viết hàng ngày, kể cả khi không có hứng. Về ý tưởng thì chị nghĩ em có thể lập ra 1 danh sách các ý tưởng, rồi bình thường nêú có ý tưởng nào mới thì ghi luôn vào sổ tay hay điện thoại không quên, bí quá nhưng muốn viết thì có thể tham khảo các blog khác hoặc các kênh Youtube cũng chủ đề để có thêm ý tưởng viết. Nhưng chị tin là cứ viết quen tay thì em sẽ không bao giờ cạn ý tưởng 🙂 Gửi cho chị đường link blog/website của em nhé
Hong Nguyen says
Chúc mừng Chi & gửi một lời động viên đến cuốn sách sắp tới của Chi về chủ nghĩa tối giản. Phong cách viết của Chị rất gãy gọn, rành mạch & có tính trọng tâm cao, rất khoa học, nên mình theo dõi đều đặn hàng tuần. Sẽ mua sách của Chi nhé 🙂
Chi Nguyễn says
Cảm ơn bạn đã gửi lời động viên! Mình rất vui vì bạn thích văn phong của mình vì mình cũng từng trốn chạy nhiều lần, viết dưới văn phong của người khác vì nghĩ là công chúng sẽ dễ chấp nhận hơn; nhưng đến nay, mình đã quay lại hoàn toàn với những gì mình thích viết và càng vui hơn khi bạn đọc vẫn đón nhận nhiệt tình.
Lê Phương Hiếu says
Em rất thích những bài viết của chị về chủ đề tối giản và đã học hỏi được rất nhiều. Háo hức chờ sách của chị ^^
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Hiếu! Chị sẽ cập nhật tiến độ viết sách thường xuyên 🙂
Thanh Thủy says
Chúc mừng Chi và blog. Đón chờ cuốn sách của em, mong được gặp và chụp ảnh với thần tượng của chị vào ngày em ra mắt sách ở Hà Nội nhé!
Chi Nguyễn says
Em cảm ơn chị! Nhưng mà nghe 2 chữ “thần tượng” ngượng quá chắc không dám đâu ạ – em chắc chỉ dám nhận là “người truyền cảm hứng” thôi ạ. Em cũng hy vọng có mặt ở Hà Nội ngày ra sách
Tien Nguyen Thuy says
Biết đến và theo dõi blog của chị 1 cách tình cờ khi em tìm hiểu về Chủ nghĩa tối giản. Rất mong cuốn sách của chị ạ 🙂
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em nhiều và cảm ơn Chủ nghĩa tối giản đã kết nối chúng ta 😀
Lâm Xuân Nguyệt says
Chào chị Chi,
Em biết blog qua bài viết của chị được đăng tải trên ấn phẩm T.Pot Vol8. Sau khi đọc xong bài viết, em nhìn thấy dòng link blog và tìm vào ngay.
Chúc mừng chị và Thepresentwriter đã tròn 1 năm tuổi. Sau khi đọc hết bài viết này, con tim của em được truyền cảm hứng rất nhiều và em đã mỉm cười nhiều đoạn chị biết vì sự hài hước dễ thương ở trong.
Em cũng là một writer và một người theo chủ nghĩa sống tối giản. Thật là duyên khi em có thể tìm thấy Blog của chị.
Cảm ơn chị về những chia sẻ, em sẽ tìm đọc hết.
Chi Nguyễn says
Wow! Đây là lần đầu tiên chị cộng tác với T.pot nên rất mừng khi được kết nối với một bạn writer như em qua T.pot. Hy vọng sẽ có dịp gặp em bên ngoài !
Minh Thuỳ says
Em cũng đã từng nghĩ đến tạo một blog nhưng không biết nên viết về nội dung gì vì em hiện tại em không thấy mình có thế mạnh nào, nhưng em vẫn tạo WordPress và viết vu vơ trên đó, nhưng ý tửong về một blog có nội dung thi thoảng vẫn hiện lên với em. Cám ơn vì bài viết của chị, sau bài này có lẽ em sẽ dành thời gian cho blog của em mặc dù đó cũng chỉ là những dòng chữ như cuốn nhật ký thôi.
Em cũng đang theo đuổi lối sống tối giản và rất mong chờ cuốn sách của chị. Cám ơn chị vì sự trong lành và nhẹ nhàng trong từng bài viết của chị.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em nhiều vì đã comment chia sẻ. Chị cũng bắt đầu blog như nhật ký (còn không dám đăng lên công khai, chỉ để private thôi) rồi sau dần mới viết cho độc giả đại chúng. Vì thế, bắt đầu viết trên WordPress như em đã là một khởi đầu tuyệt vời rồi 🙂
Xiwang says
Tuần nào cũng háo hức khi thấy mail báo blog Chi update bài mới 😛 Giờ sẽ hồi hộp chờ đợi cả sách của Chi nữa, hihi
Chi Nguyễn says
Cảm ơn bạn đã theo dõi blog thường xuyên. Chi sẽ cố gắng viết đều (và gửi email đều :D)
Hảo Phan says
Em chào chị ạ ^^ Em chỉ là một bạn đọc mới của The Present Writer thôi nhưng rất mê các bài viết của chị. Em chỉ muốn cảm ơn chị rất nhiều vì đã chia sẻ, mỗi lần đọc blog chị em lại có cảm giác như lắng nghe từ một người chị với những suy nghĩ đồng cảm, em cũng học được rất nhiều thứ từ những góc nhìn mới mẻ của chị, nhất là tinh thần tích cực lạc quan. Chúc chị luôn mạnh khỏe, hạnh phúc, blog ngày càng phát triển và em cũng rất mong chờ được cầm trên tay cuốn sách của chị ạ ^^ Chúc chị một ngày thật vui.
Chi Nguyễn says
Chúc mừng em đến với blog! Cảm ơn em nhiều vì những lời động viên. Chúc em một ngày mới vui vẻ
Daisy says
Mình là một độc giả thầm lặng đã theo dõi blog của Chi từ những bài viết đầu tiên. Bài nào cũng đọc rất chậm và rất kĩ ko bỏ sót từ nào. Thật sự rất thích cách viết và các chủ đề mà Chi tiếp cận, đúng như mọi người nhận xét là một “khu vườn xanh mát” cho tâm hồn. Cám ơn Chi đã mang đến nguồn cảm hứng cho mọi người. Mình biết viết blog rất khó và mất thời gian. Đón chờ cuốn sách đầu tay của bạn ^^
Chi Nguyễn says
Cảm ơn Daisy vì đã thường xuyên theo dõi blog! Đọc dòng tâm sự “Bài nào cũng đọc rất chậm và rất kĩ ko bỏ sót từ nào”, mình rất cảm động. Mình thực sự viết là để cho những độc giả như bạn. Cảm ơn bạn rất nhiều
Hana says
Đúng hôm nhiều việc phải làm thì nhìn thấy bài viết mới của bạn, lại còn kèm theo lời nhắn nhủ là có thông báo đặc biệt ở cuối bài làm mình tò mò lắm. Định cứ mở ra kéo luôn xuống dưới đọc trước thông báo cho đỡ tò mò. Nhưng nghĩ lại mình quyết định “để dành” vì người viết đã đặt ở phần cuối là có chủ ý riêng và mình tôn trọng điều đó. ^^.
Cuối cùng, sau khi đọc hết bài viết mình đã biết điều đặc biệt ấy là gì và đang mong chờ được cầm trên tay cuốn sách của Chi. <3
Chi Nguyễn says
Cảm ơn bạn đã kiên nhẫn đọc đến cuối 🙂 và dành thời gian quý báu trong những ngày bận rộn để đọc những gì mình viết – Điều này thực sự có ý nghĩa rất lớn đối với những người viết vì đam mê như mình
Hoàng Vy says
Mình biết blog của Chi khi mình tìm hiểu thêm về phương pháp dọn dẹp Kon-Marie. Khi đó bạn mới đăng 3 bài thôi.
Chúc mừng blog được 1 tuổi !
Mình cũng cảm nhận sự ‘trong trẻo và xanh mát ‘ từ blog của bạn. Thả tim .. thả tim :))
Chi Nguyễn says
Wow! Bạn Vy là trong những độc giả đầu tiên! Cảm ơn bạn nhiều! Thả tim 🙂
Vân Anh Nguyễn says
Em chào chị Chi ạ,
Em rất ngưỡng mộ chị và đã theo dõi chị từ lâu. Em cũng rất thích viết blog và dịch những bài hay từ nước ngoài về cho người Việt đọc. Em cũng bắt đầu rồi nhưng mới đầu ít người đọc làm em đôi khi hơi buồn xíu. Nhưng em rất thích được dịch và chia sẻ nên em vẫn quyết tâm theo đuổi chị ạ.
Chị cho em hỏi xíu là hồi đầu chị mới viết, còn ít người đọc, thế chị làm thế nào để nhiều người biết và đọc bài của chị vậy ạ?
Em cảm ơn chị nhiều nha. Mong nhận được hồi âm của chị ạ.
Chi Nguyễn says
Hi Vân Anh! Xin lỗi em vì trả lời comment muộn nhưng hình như chị có trả lời câu hỏi của em qua message rồi thì phải? 🙂 Chị cũng không có tips nào ngoài viết đều đặn và viết có chất lượng để tăng lượng đọc một cách tự nhiên – nhưng như chị có chia sẻ qua message, có nhiều người dùng các phương pháp khác để tăng lượng đọc và likes nhưng chị cảm thấy cũng không thực sự phù hợp với mục tiêu của blog lắm nên vẫn để phát triển tự nhiên 😀
Shameless Monsters - N says
Chúc mừng sinh nhật The Present Writer! Ủng hộ nhiệt liệt cuốn sách tiếng Việt đầu tiên về Minimalism!
Biết đến The Present Writer 1 cách tình cờ khi thử đi tìm các blog tiếng Việt khác cũng viết về Minimalism, hóa ra em lại học được thêm rất nhiều điều mới về cuộc sống qua các bài chia sẻ (không chỉ về Minimalism) của chị. Riêng về tinh thần kỷ luật và kiên định trong việc viết thì em còn phải cải thiện và học tập chị nhiều lắm 😁 Hi vọng sớm được đọc sách của chị.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em! Chị rất thích blog của em – Gần nhất đây chị mới comment trên bài em viết về anti bra 😀 – rất đồng cảm!
Linh Chi says
Chúc mừng chị Chi nhé. Em rất háo hức được cầm trên tay sách của chị trong tương lai gần 😀
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em. Chị sẽ cập nhật tiến độ viết thường xuyên
Mai says
Chi ơi, chị rất hào hứng đón chờ sách của em. Giữa thế giới bộn bề thông tin tiêu cực, blog của em là 1 điểm sáng và 1 nơi đồng điệu ko chỉ riêng cho những người đang làm nghiên cứu như chị. Btw, chị muốn cảm ơn em thật nhiều vì đã giúp chị digital hoá việc ghi note khi đọc, chị down phần mềm này lâu rồi mà ko hề nghĩ tới việc take note ngay trên app.
Mong những bài viết chất lượng từ em và positive thinking sẽ lan toả như dòng nước trong ngọt ngào nhé.
Thân!
Chi Nguyễn says
Em cảm ơn chị nhiều! Em chúc chị nhiều may mắn trên con đường nghiên cứu
Kim Chi says
Em chào chị. Em rất thích các bài viết của chị và cảm nhận được sự chân thành và tâm huyết trong đó. Chính những bài viết của chị đã đưa em đến việc thực hành lối sống tối giản. Em thấy hầu hết các bài viết trên mạng mới chỉ đề cập đến bề nổi mà không phải thực chất vấn đề, tức là cứ vứt đồ đi để cảm thấy hạnh phúc. Và em nghĩ rằng chủ nghĩa tối giản không chỉ có thể mà nó cần có một giải pháp toàn diện, từ cách tư duy, công việc đến các mối quan hệ, triết lý sống,… Em rất hy vọng vấn đề này được đề cập trong sách ạ. Chúc chị luôn vui và truyền cảm hứng đến thật nhiều bạn trẻ hơn nữa. Mong chờ sách của chị.
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em nhiều! Những gì em viết đúng là điều mà chị muốn gửi đến qua cuốn sách! Hy vọng chị có thể làm bật được lên ý này: CNTG không chỉ ở vật chất!
An Lux says
Cuốn sách Chi sắp ra mắt sẽ có trong Reading List của mình. Haha….
Chi Nguyễn says
Vinh dự quá :D. Cảm ơn bạn!
Phạm Như Quỳnh says
Mình rất vui vì tình cờ hôm nay được biết đến và đọc blog này của bạn. Giao diện đẹp, gọn nhẹ đúng phong cách tối giản nhưng cực chất (có lẽ là web đầu tiên mình đọc mà ko bị khó chịu bởi những dòng quảng cáo nhấp nháy :))Mình đã thêm dấu trang blog này rồi ^^. Cảm ơn bạn nhiều vì đã truyền cảm hứng đến cho nhiều người trong đó có mình. Mong chờ những bài viết hữu ích của bạn.
Chi Nguyễn says
Chào mừng bạn đến với blog! <3
Quỳnh Anh VĂN says
Em vừa được dẫn lối đến với trang blog này thôi, nhưng chẳng hiểu sao chỉ mới đọc 2 bài thôi mà em lại thấy đồng cảm với nhiều quan điểm của chị đến vậy.
Mong sách của chị nhiều, chúc chị luôn an yên, chị nhé!
Chi Nguyễn says
Cảm ơn em vì đã đồng cảm! 🙂
Hoàng says
tình cờ biết đến blog bạn cứ ngỡ blog nước ngoài nhưng k ngờ! Rất thích cách viết của bạn !
Chi Nguyễn says
Cảm ơn bạn nhiều! Mong bạn ghé blog thường xuyên 🙂
Van says
Em biết blog hơi muộn, các bài viết đều từ mấy năm trước nhưng sau khi đọc mỗi bài trên blog của chị thì e vẫn muốn comment trên mỗi bài e đọc ạ
Blog của chị được thiết kế rất đơn giản, nhưng nội dung của nó vô cùng tuyệt vời . Tất cả đều là trải nghiệm thật của chị. Em đọc mà thấy rất ngấm lắm. Chúc chị có nhiều sức khỏe và vẫn tiếp tục viết chị nhé.
Một lần nữa: Cám ơn chị vì tất cả!
PS: Em cũng thích sự đơn giản và khó chịu khi nhìn thấy quảng cáo khi đọc lắm, vì mất tập trung, may mà blog của chị ko có quảng cáo, hehe)
Lan Anh Nguyen says
Em chào chị, là độc giả của chị một thời gian, lần đầu em mới “dám” leave a reply :))
Trước tiên, cho phép em được cảm ơn chị về những bài viết rất chân thực, hữu ích và truyền động lực ạ. Nhờ có những bài viết ấy mà cá nhân em đã có những tư duy tích cực hơn trước rất nhiều ạ hihi.
Cũng cho phép em được mạn phép hỏi chị Chi về phần đầu tư cho blog được không ạ? Từ cấp ba em luôn ấp ủ viết blog để gửi cho mình ở tương lai, nhưng do bệnh trì hoãn mà giờ sắp lên năm hai đại học em vẫn chưa thực hiện được T.T (cũng một phần là do tình hình tài chính của em chưa tốt lắm ạ).
Hiện tại em đang bắt đầu mày mò và lên kế hoạch “ra đời” cho đứa con tinh thần của mình. Tuy nhiên em đang gặp một số vấn đề trong việc chọn host cho trang web ạ. Liệu chị Chi có thể chia sẻ với em về host mà chị đang sử dụng cho trang blog của mình được không ạ? Do em là một big fan của chị Chi và em cũng sinh sống, học tập tại nước ngoài nên rất muốn học hỏi kinh nghiệm của chị ạ. Cảm ơn chị nhiều.
Trân trọng.
Chi Nguyễn says
Chào em. Gần đây cũng có nhiều bạn hỏi về việc làm blog nên chị định sẽ viết bài giới thiệu sau. Nhưng về host chị chọn Bluehost và thấy cũng khá tốt (chị đang email cho họ để kiếm code giảm giá cho mọi người, hy vọng họ sẽ reply). Một số blogger khác họ chọn Site Ground chị thấy review nói cũng khá tốt.
Anh says
Thú vị thật.
Mayyogi says
Chào Chi! Gần đây bỗng dưng mình có ý định viết blog. Nhưng có điều gì đó trong lòng như muốn kìm giữ mình lại. Đầu tiên là:
– Mình không phải là người học chuyên văn, mình viết rất tệ, nếu có người vào nói mình viết tệ quá, thì mình sẽ rất buồn và cảm thấy mất động lực!
– Nếu blog của mình chẳng có ai đọc thì liệu mình có duy trì được không? (Viết blog đầu tiên là vì mình muốn viết, nhưng nếu có nhiều bạn đọc thì mình sẽ vui và có động lực viết hơn.)
– Có nên cho người nhà, bạn bè mình biết blog của mình hay không, vì sẽ có những câu chuyện mình không muốn cho người quen biết. Từ nhỏ mình là người sống hướng nội, không quen bộc bạch những suy nghĩ trong lòng, mình cảm thấy có gì đó rất ngượng khi để cho những người quen biết những suy nghĩ sâu xa trong lòng mình!
Hiện giờ, những ý tưởng về blog, thôi thúc viết, các ý tưởng cứ hiện lên trong đầu mình mọi lúc, làm mình không ngủ được.
Chi cho mình lời khuyên với? Cảm ơn Chi rất nhiều!
Chi Nguyễn says
Chào Mayyogi, những câu hỏi của bạn mình có thảo luận trong Khoá học làm blog miễn phí của mình, nếu bạn chưa tham gia, bạn có thể tham gia ở đây: https://www.subscribepage.com/a1z5x3. Thực ra, ai khi nghĩ đến việc làm blog cũng có những câu hỏi như vậy thôi (mình cũng thế!).Nhưng rất khó để trả lời (hoặc vượt qua) nếu không viết, nếu mình chỉ nghĩ về nó thôi thì sẽ rất khó để đặt bút viết. Nếu bạn cảm thấy không muốn “ra mặt” thì có thể làm blog ẩn danh — loại blog này cũng khá phổ biến và có thể thành công nhưng sẽ hơi khó để promote ở giai đoạn đầu. Bạn có thể đọc thêm về anonymous blog tren Google. Mình sẽ nói cụ thể hơn về đề tài này trong các newsletter của Khoá học làm blog miễn phí.